“Vậy thì anh càng không thể để em đi nữa”
Lâm Minh ôm chặt cô vào lòng, lẩm bẩm nói: “Ngày mai Hạ Đông Quân và Hạ Tư Duệ kết hôn rồi, có chuyện gì thì chờ đến khi bọn họ kết hôn xong rồi nói, được không?”
“Lâm Minh, tại sao giải pháp của anh lại là hy sinh Hạ Đông Quân? Tại sao anh không thể thảo.
luận cùng với em một chút chứ?”
Anh mím môi không nói gì.
Lê Nhược Vũ bật cười, chẳng trách Hạ Huy.
Thành lại đột ngột đính hôn với Hạ Tư Duệ như thế.
Chẳng trách, trong lễ đính hôn của Hạ Đông Quân, Lâm Minh lại tặng một món quà lớn như vậy, hóa ra là vì một món nợ.
Giữa Hạ Đông Quân và Hạ Tư Duệ không có chút tình cảm nào, nếu như chỉ vì chuyện này mà đi đến một bước này thì đó chỉ đơn giản là sự vô trách nhiệm với hôn nhân và tương lai của bản thân mà thôi: Cô không thể cho phép mình hủy hoại cuộc sống của Hạ Đông Quân.
“Lâm Minh, thả em ra.”
“Không thả” Anh sợ nếu thả cô ra, cô sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Hạ Đông Quân đã làm quá nhiều chuyện, mà anh thì lại đến quá muộn. Cho dù là người mạnh mẽ như Lâm Minh cũng cảm thấy vô cùng bất an.
“Lâm Minh, em biết anh đang muốn tốt cho em, nhưng em thực sự không thể chấp nhận được cách làm này.” Cô thà để mình chấp nhận những lời mắng mỏ, bị hiểu lầm còn hơn hủy hoại cuộc đời của Hạ Đông Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2541214/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.