Lâm Thuỳ Ngọc nở nụ cười đắc ý, cô ta thổi phồng nói: “Chị tôi và chủ tịch Lâm quen biết ở đại học, là chủ tịch Lâm theo đuổi chị tôi. Bọn họ rất ân ái, nếu không cô đột nhiên xuất hiện, đoạt hạnh phúc vốn nên thuộc về chị tôi, thì bây giờ chị ấy và chủ tịch Lâm mới là một gia đình hạnh phúc.”
“Chủ tịch Lâm rất để ý chị, nếu không, cũng không mượn cơ hội khiến chị ấy có đứa trẻ. Bởi vì không thể kết hôn, chủ tịch Lâm cho chị một tấm thẻ đen, hạn mức thấu chỉ cực kỳ cao, đủ để chị ấy nửa đời không lo cơm ăn áo mặc”
Nói xong, lấy trong túi ra tấm thẻ mà Lâm Minh là người mở tài khoản, đặt bên giường cô.
“Vốn dĩ còn muốn cho cô xem ảnh của chị gái và chủ tịch Lâm, nhưng không tiện, nên tôi lấy điện thoại chụp lại” Lâm Thuỳ Ngọc ngồi xổm xuống, mở màn hình di động chỉnh đến album ảnh, đưa đến trước mặt Lê Nhược Vũ cho cô xem.
Lê Nhược Vũ không nhìn điện thoại, cô chỉ nhàn nhạt nhìn gương mặt xinh đẹp của Lâm Thuỳ Ngọc, bình tĩnh đâm thủng lời nói dối của cô ta: “Lâm Thuỳ Ngọc, cô đang nói dối”
Không ngờ Lê Nhược Vũ không dính chiêu này, vẻ mặt của Lâm Thuỳ Ngọc nháy mắt dữ tợn, nhưng rất nhanh đã khôi phục như ban đầu Cô ta đứng thẳng người, cất điện thoại, ra vẻ bình tĩnh: “Tôi chẳng qua kể những chuyện năm đó cho cô nghe, cô không tin cũng không sao cả”
“Câu chuyện đầy lỗ hổng” Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/2540926/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.