Editor: hạnh
Beta: zizi
—————————
Xe của Hồ tổng gống y như khí phách nóng nảy điên cuồng của hắn, ghế dựa lớn có thể ngả ra ngủ luôn! Lâm Bình Bình ủy khuất co người ngồi trên ghế, căng thẳng ôm di động, chuẩn bị gọi 110 bất cứ lúc nào!
“Đầu gối có đau lắm không?” Hồ Vân Phi vừa lái xe vừa hỏi.
Dây thần kinh của Lâm Bình Bình căng thẳng quá độ, căn bản không nghe thấy hắn nói cái gì!
“Bình Bình?” Hồ Vân Phi khua khua tay trước mặt cậu.
“A?” Lâm Bình Bình hoàn hồn, quay đầu cảnh giác nhìn hắn, vô cùng kiên định nói, “Không!”
“Không cái gì.” Hồ Vân Phi vừa bực mình vừa buồn cười.
“Cái gì cũng không!” Lâm Bình Bình cố gắng rụt người vào trong, “Mau cho tôi xuống xe!”
Nhìn nét mặt tràn ngập thái độ thù địch của cậu, Hồ Vân Phi giận đến nghiến răng. Mình không hề có đủ kiên nhẫn với cậu ta, yêu tinh kia hết lần này đến lần khác không thèm cảm kích, láu cá chậm tiến cố chấp muốn chết, giống như mèo hoang nhỏ chỉ biết cuộn tròn mình lại, khiến người ta hận không thể hung hăng ngược cậu ta tới mức khóc òa.
“Tên chết tiệt này, mau thả tôi xuống!” Lâm Bình Bình không biết sống chết gào lên.
Mặt Hồ Vân Phi đen lại, tạt xe vào lề đường.
Ể? Lâm Bình Bình trong lòng vô cùng kinh ngạc, sao lần này dễ dàng tha cho mình vậy, chẳng nhẽ hắn tìm được lương tâm đi lạc về rồi hả? Mình quản hắn làm gì chuồn mau thôi! Vừa định giơ tay mở cửa xe, lại bị một cỗ lực mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/64214/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.