Văn phòng bỗng nhiên sáng như ban ngày, Lưu Tiểu Niên nhất thời chưa thích ứng được, theo phản xạ có điều kiện nhắm hai mắt lại.
Cố tổng thiệt kích động, đậu xanh, có phải em đang chờ tôi hôn em không! Mọe nó đừng bảo em đang chờ tôi hôn em nha! Mọe nó đừng bảo em đang chờ được hôn á nha!
“Sáng quá.” Lưu Tiểu Niên khẽ than thở, cố gắng hé mở mắt.
Vì thế Cố Khải liền bị dọa!
Không sai, tổng tài ảnh chính là như vậy, dù mất mặt xấu hổ cũng không thể chịu thua kém!
“Giờ chúng ta đi đâu?” Cố Khải hỏi cậu.
“Đi về đi”, Lưu Tiểu Niên né khỏi lồng ngực anh, có chút hỗn loạn.
Cố Khải không muốn trở về, vì ở nhà có tiên tiểu tiện nhân Cố Hi gây rối, chẳng có chút lãng mạn nào hết!
Vì thế ảnh đặc biệt ngạo kiều nói, “Không!”
“Tại sao?” Lưu Tiểu Niên ngơ ngác không hiểu gì.
“Bởi vì tôi chưa ăn cơm!” Cố Khải nghiêm túc trả lời cậu.
“Vậy thì. . . . . . . . đi ăn lẩu?”, Lưu Tiểu Niên đề nghị.
“Được!”, Cố Khải mở cờ trong bụng, lẩu thật tuyệt! Cái miệng nhỏ nhắn do ăn nóng quá mà hồng hồng lên, mịa, sao mình không nghĩ ra sớm! Tốt nhất là cay tới mức không chịu nổi, sau đó hợp tình hợp lẽ mà nhào vào lòng mình, rồi cọ tới cọ lui, quệt miệng nhỏ làm nũng đòi hôn, sau đó lắc lắc mông nhỏ nói không muốn cay quá như vậy, khiến người ta chỉ muốn lột sạch quần áo cùng quần nhỏ!
“Cố tổng.” Lưu Tiểu Niên xoắn quẩy nhìn anh, “Anh nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/64206/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.