Sắc mặt Cố Khải lập tức biến thành vô cùng u ám, trên trán nổi đầy gân xanh, nhìn về phía căn phòng đã hoàn toàn bị hủy hoại.
“Ông chủ, tôi sai rồi.” Lâm Bình Bình khóc lóc nhào đầu về phía trước, “Tôi giúp ngài lau sạch sẽ.”
Lưu Tiểu Niên cũng luống cuống chân tay, cầm khăn giúp Cố Khải lau mặt.
David dùng khăn lau bọc JJ giả uy mãnh, còn dùng túi nhựa tầng tầng cuốn lấy, cuối cùng ném vào toilet. Sau khi trở về, Cố Khải đã không còn ở văn phòng, chỉ có Lâm Bình Bình và Lưu Tiểu Niên ủ rũ ngồi trên ghế.
“Cố tổng đâu rồi?” David run rẩy hỏi.
“Nổi giận đùng đùng trở lại văn phòng rồi.” Tiểu Mã trả lời.
“Thực xin lỗi, đều là lỗi của tôi.” Lưu Tiểu Niên quả thực hận không thể tự sát tạ tội.
“Không có việc gì.” Lâm Bình Bình đỏ hồng mắt, ai oán khoát tay.
“Tôi đi tìm anh ta giải thích, chuyện này không liên quan đến anh!” Lưu Tiểu Niên đứng lên, “Vốn là do tôi tự ý mở bưu kiện của anh.”
“Là tôi không nói rõ cho cậu biết, bưu kiện lại để lẫn lộn.” David vỗ vai cậu, “Không phải lỗi của cậu.”
“Quên đi, quên đi.” Lâm Bình Bình thở dài, “Chỉ tại người bán hàng kia, rõ ràng đặt hai cân xoài… Tôi muốn hắn làm rõ việc này!”
Tất cả mọi người bình tĩnh nhìn trời, lấy cớ cũng không biết lấy cái cớ đáng tin một chút, nhà mi mở tiệm bán xoài còn bán luôn cả JJ hả! Không có chuyện gì cầm JJ chọc quả xoài sao!
Mọe nó, quá không có giới hạn rồi!
Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/64195/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.