Bởi vì ăn lẩu ếch để lâu ở quán vỉa hè nên Lưu Tiểu Niên vô cùng thê thảm, chạy đi chạy lại giữa nhà vệ sinh và phòng ngủ, cuối cùng uể oải tắm rửa nhanh, sau đó làm tổ trong chăn mềm rì rầm.
“Có muốn đến bệnh viện không?” Cố tổng rất lo cho vợ mình.
“Ngủ một giấc là tốt rồi.” Sắc mặt Lưu Tiểu Niên suy yếu, còn rất tức giận nói, “Em muốn đi khiếu nại nhà bán lẩu kia.”
“Rõ ràng thể chất rất dễ dị ứng, vẫn còn muốn đi ăn linh tinh.” Cố Khải ôn nhu oán trách, “Giờ một cân ếch bán trong siêu thị còn đắt hơn, quán vỉa hè một nồi giá ba mươi tám, lại còn thêm rau với dầu mỡ, sao lại không có vấn đề được!”
“Sao anh lại biết cả giá ếch?” Lưu Tiểu Niên ngạc nhiên.
Cố Khải đả kích lòng tự ái của vợ yêu trả lời, “Bởi vì nó thuộc về phương diện thưởng thức.”
Lưu Tiểu Niên vần vò đầu, “Được rồi, lần sau em sẽ không đi nữa.”
“Lần sau em muốn ăn gì, anh tự mình xuống bếp nấu cho em ăn.” Cố tổng vô cùng thâm tình chân thành mở miệng.
“Anh lại muốn làm cơm?!” Lưu Tiểu Niên còn chưa nói, Cố Hi đứng ở cửa đã hoảng sợ!
“Đúng! Anh! Có ý kiến?!” Anh zai quay đầu lại hung thần ác sát, giọng điệu thằng em mình là kiểu quéo gì đây!
“Em… chỉ là nghe thấy anh bảo xuống bếp, quá xúc động mà thôi.” Em zai vô cùng dối trá, sau đó ở trong lòng điên cuồng gào thét đòe mòe anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/2316594/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.