Vì Hồ tổng cấm dục hơi lâu, cho nên lần hôn môi này vô cùng vô cùng cuồng dã! Lâm Bình Bình chịu chà đạp khóc không ra nước mắt, không cần dùng sức như vậy chứ sắp đứt lưỡi rồi….
Hôn môi nóng bỏng từ môi chuyển sang hai má, vành tai, cổ, hõm vai, đương nhiên khi cúc áo thứ nhất bị cởi ra, Tiểu Bạch Liên rốt cuộc bắt đầu giãy dụa, hơn nữa còn định chạy trốn!
“Em dám!!” Hồ tổng tuy đang ốm yếu, nhưng vẫn khí phách đến rối tinh rối mù!
“Giờ là ban ngày.” Lâm Bình Bình khiếp đảm nhắc nhở hắn!
“Nên tối thì có thể?” Hồ tổng hỏi.
Tiểu Bạch Liên do dự một chút, sau đó liều mạng gật đầu —— Có thể kéo dài bao lâu tức là tự cứu được mình bấy lâu hu hu hu!
“Không được, tôi không chờ nổi.” Hồ Vân Phi vẫn đè trên người cậu, “Em có thể giả vờ giờ là ban đêm.”
“Giờ rõ ràng là giữa trưa, mặt trời đang trên cao!” Lâm Bình Bình khóc lóc, “Anh ban ngày ban mặt tuyên dâm!”
“Vậy thì sao?” Hồ Vân Phi tiếp tục hôn cổ cậu, “Bảo bối ngọt quá.”
“… Anh đồ dâm ma.” Lâm Bình Bình vừa khóc ròng vừa giận.
“Em cũng thích của tôi mà?” Hồ Vân Phi vừa cởi nút áo cậu, vừa ghé vào lỗ tai cậu hỏi.
“Không có.” Lâm Bình Bình bị hắn chế trụ, căn bản không muốn giãy nữa, đối thủ quá mạnh, lực lượng địch ta gì đó đúng là chỉ có hai chữ ‘cách xa’ để miêu tả…
“Gạt người.” Hồ Vân Phi ném áo ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/2316563/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.