“Tuy ảnh rất hay đoạt đồ ăn vặt của tui, nhưng tui rất thích ảnh!” Em zai vô cùng kiên định!
Lục Triển Vũ cố thôi miên mình không để ý đến cậu.
“Có anh zai thiệt tốt!” Vẻ mặt em zai nghiêm túc.
Lục Triển Vũ cầm cốc lên uống nước.
“Cho nên anh không nên khó chịu như vậy nữa!” Cố Hi nâng quai hàm, thở dài tiếc nuối, “Tôi không có mẹ, anh có mẹ mà không biết quý trọng!”
Lục Triển Vũ tiếp tục im lặng.
“Nên, cuối tuần này, dẫn Sở Sở về nhà đi!” Em zai vỗ vai một chút, “Quyết định vậy ha!”
Lục Triển Vũ nhíu mày, “Cậu dựa vào đâu mà đòi quyết định thay tôi?”
Em zai kiêu ngạo nghĩ, vì tui là chị dâu của anh đó!!!!
Nhưng cậu không nói ra, vì cậu cảm thấy hơi xí hổ!!!!
Vì thế em zai chờ mong nhìn về phía nam dâm nhà mình.
“Về nhà một chuyến đi, dù sao em cũng không thể thế này mãi được.” Giọng Lục Triển Phong rất thành khẩn.
“Đúng vậy, chuyện qua lâu rồi, em không tức, anh tức cái gì?” Kiều Sở cũng khuyên hắn.
“……” Lục Triển Vũ không trả lời, nhưng cũng không từ chối, gián tiếp cam chịu.
“Uống một chén na?!” Đại công cáo thành, em zai mừng húm đề nghị!
Sau đó anh em họ Lục tập thể hết hồn, đồng thanh nói, “Không cho em/ cậu uống!”
Em zai cảm khái, “Đúng là song sinh na, tui với anh zai chưa từng hiểu nhao như vại!”
Lục Triển Vũ rít gào trong lòng, chuyện đó với chuyện hiểu nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khoc-suat-cuong-ba-due/2316558/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.