Cô bước về giường bệnh của mình nằm xuống lại bắt đầu suy nghĩ. Hóa ra suốt mấy tháng qua mình không phải bị điên, những giấc mơ đó là do bà Lam làm ra, không hề có ma cỏ gì cả. Nhưng Phạm Văn chết cũng có một phần do cô, Phạm Văn yêu cô, Gia Huy cũng yêu cô. Ba mẹ ruột của cô cũng yêu cô họ đã chết, Phạm Văn yêu cô cũng đã chết, có người từng nói cô là khắc tinh của những người yêu thương cô, có lẽ ba mẹ nuôi của cô cũng vì cô mà không giàu lên được, mỗi tháng cứ đều đều cô sẽ gửi tiền về nhà, cô luôn nói với ba mẹ là cô vẫn khỏe, trong hai tháng vừa rồi họ cũng vài lần đến thăm cô nhưng cô luôn từ chối, chắc họ buồn lắm.
Cô vẫn im lặng không nói gì cứ như chưa từng nghe cuộc đối thoại giữa anh và bà Lam, anh giả vờ nói nhà bà Lam có tang nên xin nghỉ về chịu tang một thời gian, kéo dài được bao lâu thì kéo để cô không biết chuyện gì xảy ra, thời gian qua trong anh cũng xanh xao, anh lo cho cô mà bỏ bê công việc, mọi việc đổ hết lên đầu anh trợ lý và Minh Thành, anh muốn chuyên tâm lo cho cô. Gia Huy và Trang Nhã thay phiên nhau túc trực trong bệnh viện với cô, không ai rời cô nửa bước, họ không dám tin tưởng ai khác ngoài những người trong gia đình họ. Hôm nay gia đình của cô đến thăm, ba mẹ cô cũng muốn phụ giúp họ chăm cho cô nhưng Gia Huy lại không đồng ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-kho-ua-va-nang-ngoc/966264/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.