Bọn họ cũng không có nhiều đồ đạc để lại, lần trước Mộ Hi Thần đã thu đọn rất gọn gàng.
Tống Vân Khanh mở tủ quần áo, sắp xếp qua một số đồ đạc để lên sofa, cửa phòng ngủ khép hờ.
Cô nghe thấy âm thanh truyền đến từ bên hành lang, lắng tai nghe là giọng thím Trương và chú Niên quản gia, hình như đang nói chuyện về cô và Mộ Hi Thần, cô không nhịn được bước ra nghe.
“Nói vậy là ông cụ đã đồng ý chuyện cậu chủ và cô Tống bên nhau rồi?” Giọng nói thím Trương, hạ thấp.
“Sao có thể? Rõ ràng ông cụ biết, rõ ràng biết là ngày bé cậu chủ đùng thuốc quá mạnh, gây nên suy giảm số lượng tỉnh dịch, rất khó có con, vậy mà vẫn đưa ra yêu cầu như thế? Đây chẳng phải là phản đối trá hình hay sao?” Thím Trương không kìm được mà cao giọng, tràn đầy lo lắng.
Chú Niên che miệng bà ấy lại: “Bà nói linh tinh gì thế, cẩn thận bị người khác nghe thấy. Nếu để ông cụ biết sẽ càng ức hiếp cậu hai ghê hơn, chuyện kia cũng chưa chắc chắn, đã qua nhiều năm thế, cũng có thể đã khoẻ rồi. Cái này còn phải xem may mắn của cô Tống.” Quản gia Niên nhẹ nhàng nó
“Tội nghiệp cô Tống, thật sự là một cô gái tốt." Thím Trương lo lắng.
“Ãy, nếu không phải như vậy thì ông cụ sớm. đã bảo cậu hai cưới cô Diệp rồi, có sự giúp đỡ của nhà họ Diệp, cậu hai cũng không cần vất vả thế này.” Chú Niên thở dài.
“Nhưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ket-hon-chop-nhoang-co-vo-ngot-ngao-muon-chay-tron/3398433/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.