Dạ Nghiên Tịch tròn mắt, trước đây cô không hỏi là vì con người anh đã hoàn toàn chinh phục trái tim cô, hơn nữa tiền là vật ngoài thân, dù nhiều đi nữa cũng không thể làm lay chuyển địa vị của anh trong tim cô.
Nhưng bây giờ cô mới biết, thì ra anh là người không cần khổ vì tiền.
"Tiền nhiều đi nữa cũng không phải bỗng dưng mà có! Phải tiết kiệm chi tiêu!" Dạ Nghiên Tịch nói một câu rất đáng yêu.
Phong Dạ Minh bật cười một tiếng, xoa đầu cô: "Anh không muốn tiết kiệm tiền với em, em cứ chọn đi!"
Dạ Nghiên Tịch cũng không phải thực sự muốn tiết kiệm tiền cho anh, mà là chưa có ý tưởng gì về áo cưới, cũng giống như người vậy, cô phải chọn người thích hợp với mình.
"Chúng ta cứ xem tiếp, nếu không chọn được thì tính sau." Dạ Nghiên Tịch khoác tay anh.
Hai người đi dạo tới hơn bốn giờ, Dạ Nghiên Tịch cũng không ưng ý cái nào liền kéo anh vào tiệm cà phê bên cạnh ngồi một lát, thành phố buổi chiều, tiết tấu cuộc sống bèn chậm lại.
Người trên đường đều đang tận hưởng sự an dật của buổi hoàng hôn, ánh tịch dương phía xa chiếu lên trên tường màn hình của một tòa nhà cao tầng phản xạ ánh sáng chói lóa.
Dạ nghiên Tịch nhìn thấy tòa nhà hoành tráng đó cười nói: "Đó là trụ sở công ty của cậu em, bây giờ anh họ em đang quản lý!"
"Người của gia tộc em, ai nấy cũng rất xuất sắc." Phong Dạ Minh mỉm cười nói, trên thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2690495/chuong-1491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.