Dạ Nghiên Tịch trả lời một cách hững hờ, “Ờ, e rằng không ổn”
“Vì sao? Người nhà cô không thích tôi à?”
Dạ Nghiên Tịch lại trêu lại hắn, “Không phải, là tôi không thích anh”
Phong Dao hơi chau mày, “Tôi có điểm nào không tốt? Cô nói đi để tôi sửa.”
Lúc này bên ngoài một bóng dáng gợi cảm bước vào. Đó là Tống Viên Viên. Lúc đó cô đnag dậy ở tầng trên, nghe thấy tin Phong Dao bị đánh chảy máu, liền chạy xuống xem sao
“Phong Dao, anh không sao chứ! Để tôi xem nào” Tống Viên Viên lập tức tiến tới, trên người cô tỏa ra một mùi hương thơm rất dễ chịu, “Tôi không sao”
Tống Viên Viên nhìn chỗ sưng trên má rồi quay sang nói với Dạ Nghiên Tịch, Dạ Nghiên Tịch, sao cô quá đáng thế. Đang yên đang lành sao tự dưng đối xử với Phong Dao như thế?“
Giọng của Tống Viên Viên cứ như thể cô ta là người nào đó của Phong Dao không bằng.
Chỉ có điều Dạ Nghiên Tịch chưa kịp nói gì thì Phong Dao đã lên tiếng, “Huấn luyện viên Tống, đây là chuyện của tôi và Huấn luyện viên Dạ, xin cô đừng can thiệp.”
Tống Viên Viên đột nhiên thấy xấu hổ, quay lại nhìn Dạ Nghiên Tịch với vẻ oán giận. Rồi lại quay sang nhìn Phong Dao với vẻ đau xót, sau đó mới bước ra ngoài.
Dạ Nghiên Tịch cũng cầm hộp cứu thương đi ra, Phong Dao lúc này mới nhận ra anh ấy được quá nhiều người ngưỡng mộ cũng là chuyện phiền phức.
Dạ Nghiên Tịch đi ra, chàng phú nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2690316/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.