Liễu phu nhân đưa Nhan Lạc Y ra ngoài, Phan Lê Hân trở lại thư phòng để xử lý công việc.
Trong vườn hoa, Liễu phu nhân tận lực tìm mọi chuyện của nhà họ Hàn trước kia để nói, không nhắc tới chuyện tai nạn xe kia.
"Cũng may là có cái bớt này của con, chúng ta mới có thể nhận ra con." Liễu phu nhân cảm thán nói.
Nhan Lạc Y đứng lại, nhìn bà, trong ánh mắt có sự tự trách nặng nề, "Bà Liễu, cái bớt này của con có phải là không may mắn không, nếu không thì tại sao những người yêu quý con đều rời con mà đi chứ?"
"Đứa nhỏ này, chuyện mê tín ở đâu ra vậy chứ? Cái này không liên quan tới con, lại càng không liên quan đến cái bớt của con, chẳng qua chỉ là thiên tai **, sinh chuyện rồi, ai có thể thoát được đây." Liễu phu nhân khuyên nhủ cô, thế nhưng, trong đầu bà lại hiện ra lần cùng đi bói với Tiểu Cầm, lần đó tahafy bói nói, vết bớt của đứa trẻ này thực sự có chút không ổn."
Tất nhiên, tin thì là đúng, không tin thì sai, không tin thì tốt hơn.
Nhan Lạc Y nghe thấy những lời này, tâm trạng cô vẫn ở dưới đáy vực như cũ, nếu là như vậy, cô thật sự sợ hãi, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì thì cứ để mình cô gánh lấy là được, đừng lại làm liên lụy tới những người quan tâm cô.
Trở lại phòng khách, bữa tối đã sẵn sàng, Nhan Lạc Y tận sức ăn nhiều hơn một chút, nhưng vẫn ăn ít như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2690176/chuong-1331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.