“Không ” Cung Vũ Trạch trả lời.
Vì thế Quý An Ninh đành phải vừa nhảy vừa đi về nhà.
“Vậy làm phiền anh rồi.” Quý An Ninh nói xong tiếp tục nhảy. Tiểu Kha thấy lạ nên chạy tới bên cạnh cô, dường như thấy bên ngoài có nguy hiểm, muốn bảo vệ cô.
Cung Vũ Trạch ném tờ báo trong tay anh, lẩm bẩm, “Thật phiền phức.”
Nói xong, anh bước nhanh tới. Khi Quý An Ninh chuẩn bị bước xuống bậc thềm, từ phia sau anh lại bế thốc cô lên như khi nãy, bế cô quay lại phòng khách.
Quý An Ninh lại trợn tròn mắt, không biết anh ấy định làm gì. Thế nhưng cái ôm này khiến tim cô đập nhanh hơn. Trong đầu cô trống rỗng.
Anh ấy đã có bạn gái. Ôm nhau thế này không tiện.
Quý An Ninh lại quay về ghế sô-pha, Cung Vũ Trạch tức giận, “Anh chưa cho phép, thì em không được rời khỏi đây.”
Quý An Ninh, “...”
Cô là người bị thương hay là tù nhân của anh ấy?
Không được tự ý rời khỏi đây ư?
“Thế nhưng...” Quý An Ninh muốn nói, cô còn chưa ăn sáng! Cô đói rồi, còn ở đây chắc chắn không có phần cho cô!
“Chẳng thế nhưng gì hết” Anh ta nói giọng như ra lệnh. Cung Vũ Trạch quay lại chỗ lúc này, quay lưng lại với cô, nhặt tờ báo tiếp tục xem
Quý An Ninh thấy bất lực, bây giờ chẳng đi bộ nổi. Cô lo lắng, tuần sau làm sao đi làm đây? Lại còn con chó dại kia nhất định vẫn quanh quẩn đâu đó.
“Này! Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2689407/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.