Chiến Tây Dương đặt Sở Nhan lên trên giường, bỏ chiếc áo khoác ra vì sợ lát nữa cô sẽ đổ mồ hôi, lúc này cô mới bị sốt, nếu như mặc quá dầy lại đổ mồ hôi, căn bản sẽ không có lợi.
Chiến Tây Dương quyết định cởi luôn chiếc áo khoác mỏng bên trong của cô. Sở Nhan thật sự ngủ say như chết, sau khi Chiến Tây Dương cởi giúp cô áo khoác, bên trong chỉ còn một cái áo lông màu xám bó sát người càng tôn lên dáng vẻ hoàn mỹ đáng kiêu ngạo của cô.
Chiến Tây Dương vội nhìn qua chỗ khác, sau khi đắp chăn cho cô xong, hắn thở ra một hơi, hắn phát hiện bản thân mình đã ướt đẫm mồ hôi, hắn xoay người cầm nhiệt kế đo lại nhiệt độ cho cô. Cơn sốt đã giảm, nhưng cô bị sốt đột ngột như vậy hẳn cơn sốt còn lặp lại nhiều lần, cho nên hắn cũng không thể khinh thường được, hơn nữa, bây giờ đang có dịch cúm hoành hành, hắn càng không thể để cho người phụ nữ này bị nặng thêm nữa.
Sở lão gia đang ở trong phòng theo dõi, trang thiết bị bên bệnh viện Hoàng gia cũng đầy đủ, ông sẽ bình an vượt qua cơn bệnh này thôi.
Trong bệnh viện cũng thu xếp phòng nghỉ cho đám người của Sở gia, khi Lý Nhân tới chỗ của Chiến Tây Dương hỏi thăm về bệnh tình của con gái, bà tinh mắt phát hiện ra cái áo Chiến Tây Dương khoác lên người con gái bà không phải là bộ con bé cầm về nhà giặt lần trước sao?
Bà không khỏi âm thầm quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2688954/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.