Chương trước
Chương sau
Diệp Tiểu Thi lấy hòm thuốc trong tủ ra, nhìn thấy các đốt ngón tay đỏ bừng của Lam Ca, cô vô cùng đau lòng. Cho dù nắm tay của hắn cứng đến đâu thì cũng chỉ là máu thịt thôi! Hơn nữa, bàn kính dày như vậy mà lại bị một đấm của hắn làm nứt.

Có thể thấy vừa rồi hắn có bao nhiêu tức giận.

“Anh muốn giải thích thì cứ việc, sao còn đập bàn làm gì?” Diệp Tiểu Thi cẩn thận băng bó cho hắn, có chút tức giận lườm hắn.

Vừa rồi Lam Ca sắp tức điên lên được. Nhưng lúc này hắn lại nở một nụ cười quyến rũ, trong đôi mắt sâu hút đâu còn vẻ tức giận nữa?

Không biết vì sao, gặp được cô gái này, chỉ vẻn vẹn hai ngày ngắn ngủi, người hiếm khi bị thương như hắn lại bị thương những hai lần. Bây giờ trên đầu vẫn còn quấn băng mà tay lại thêm một vết thương mới, lúc này bộ dạng của hắn rất đáng thương.

“Em tin anh chứ?” Lam Ca nhìn bóng dáng đang thu dọn hòm thuốc của cô, khẽ nói.

Diệp Tiểu Thi ngẩng đầu, hỏi hắn: “Lý Nhã thật sự đã đòi anh một tỷ?”

“Đúng, lúc đó anh biết cô ta không phải là em nên anh vội vàng đi tìm em. Cô ta nói chỉ cần đưa cho cô ta một tỷ, cô ta sẽ nói cho anh. Anh đưa cho cô ta một tấm thẻ, cô ta mới đồng ý cho anh số điện thoại và địa chỉ của em.”

Diệp Tiểu Thi không ngờ Lý Nhã lại tham lam đến vậy, còn dùng cách đó để đòi Lam Ca một tỷ. Cô hơi kinh ngạc nói: “Anh đưa cho cô ấy rồi sao?

“Anh đưa cho cô ta một tấm thẻ, sau khi anh gọi điện xác nhận em là Diệp Tiểu Thi anh liền đóng băng thẻ luôn. Sao anh lại có thể đưa tiền cho loại phụ nữ như cô ta chứ?” Dù Lam Ca có nhiều tiền đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ không biếu không cho kẻ đã tính kế hắn.

Diệp Tiểu Thi thở phào một hơi, lần này cuối cùng cô đã nghĩ rõ ràng một số việc rồi. Ví dụ như, vì sao Lý Nhã lại tiết lộ cho cô chyện giữa cô ta và hắn. Rõ ràng là cô ta đang cố ý hủy hoại nhân phẩm của Lam Ca để trả thù hắn.

Nghĩ thông suốt chuyện này, dường như khúc mắc khiến Diệp Tiểu Thi buồn bực không vui cũng được tháo gỡ. Cô dịu dàng nhìn Lam Ca: “Vừa rồi em xin lỗi, em đã hiểu lầm anh.”

Nghe được câu nói này, Lam Ca cảm thấy rất vui vẻ, hắn cong miệng cười: “Về sau, bất kể người khác nói với em cái gì, anh cũng mong em có thể tin tưởng nhân phẩm của anh.”

Dưới nụ cười quyến rũ của hắn, Diệp Tiểu Thi có chút ngượng ngùng mà cụp mắt xuống, gật đầu: “Dạ! Em sẽ làm vậy.”

Nói xong, cô đi vào phòng chứa đồ cất hòm thuốc. Cô dựa lưng vào tường, khẽ thở dài một cái. Dường như tâm trạng cô cũng được ánh nắng chiếu soi, cả người như chìm đắm trong cảm xúc vui mừng vậy.

Cô có chút ảo não, vì sao nghe thấy những lời của Lý Nhã, cô lại tức giận như vậy? Lại đè nén cảm xúc như thế. Còn lúc này, khi gỡ bỏ được khúc mắc này, cô lại vui vẻ đến vậy?

Chẳng lẽ có liên quan đến Lam Ca sao?

Diệp Tiểu Thi nghĩ đến những lời Lam Ca nói ban nãy, hắn đến đây để tìm cô, để lấy cô làm vợ. Trái tim của Diệp Tiểu Thi không khỏi hồi hộp, nghĩ đến việc lấy hắn, khiến lòng cô nảy sinh một sự căng thẳng không thể tả.

Tính cách của cô đơn thuần, dù học đại học, cô cũng chưa từng tiếp xúc thân mật với bất cứ nam sinh nào, chứ đừng nói đến chuyện yêu đương. Vì vậy, cô có chút sợ hãi với chuyện gần gũi với đàn ông.

“Tiểu Thi, em đang làm gì thế?” Lam Ca thấy cô mãi không ra, hắn không khỏi đi vào tìm cô. Không ngờ hắn lại nhìn thấy cô đang dựa vào tường mà ngẩn người.

Diệp Tiểu Thi lập tức xấu hổ đỏ mặt, cô hoảng hốt lắc đầu nói: “Không... không có gì, em về phòng ngủ đây, muộn lắm rồi, anh cũng đi ngủ đi!”

Lam Ca nhìn dáng vẻ luống cuống chạy vào phòng của cô, liền buồn cười, vậy mà cô lại xấu hổ.

Tình cảm phát triển như này khiến hắn rất vui vẻ.

Lại một ngày tươi đẹp bắt đầu. Lam Ca đi xuống dưới nhà, liền ngửi thấy mùi thức ăn bay ra từ phòng bếp. Diệp Tiểu Thi đang hầm canh và tráng trứng cho hắn, còn chuẩn bị pha cho hắn cà phê mà hắn thích uống.

Lam Ca bước vào phòng bếp, khoanh tay lặng lẽ nhìn cô gái đeo tạp dề đang chăm chú tráng trứng.

Lúc Diệp Tiểu Thi quay lại lấy nồi, bỗng nhiên nhìn thấy hắn, cô lập tức cuống lên: “Sao anh vào mà không có tiếng nào vậy!”

“Làm em giật mình à?” Lam Ca vội vàng nhận lỗi.

Diệp Tiểu Thi mỉm cười lắc đầu, để lộ chiếc má lúm đáng yêu. Dù cô để mặt mộc cũng không mất đi vẻ xinh đẹp tự nhiên mà trong sáng, khiến Lam Ca ngẩn ngơ nhìn cô.

“Sắp xong rồi.” Diệp Tiểu Thi nói xong, bước đến trước máy pha cà phê. Sau đó cô bưng một tách cà phê thơm phức ra bàn ăn. Cô còn hầm cho hắn một nồi canh xương ninh, vì hắn mất nhiều máu nên cần uống nhiều canh xương ninh để bổ sung hàm lượng sắt.

Lam Ca nhìn một bàn thức ăn vừa đẹp mắt vừa ngon miệng trước mắt, cõi lòng hắn không khỏi tràn đầy sự ấm áp. Cho dù từ nhỏ đến lớn, hắn được mấy trăm người hầu hạ, tung hô hắn lên tận trời cao. Nhưng cũng không chân thật và tuyệt vời bằng sự ấm áp nhỏ nhoi này.

Diệp Tiểu Thi ngồi đối diện hắn, cô rót một cốc sữa nóng, bưng trên tay nhìn người đàn ông quấn băng gạc đầy người phía đối diện. Bỗng nhiên cô “phì” một tiếng bật cười.

“Em cười cái gì?” Lam Ca không khỏi có chút lúng túng, từ trước đến nay hắn đều mang vẻ đẹp trai quyến rũ. Bây giờ ở trước mặt cô gái này, hắn chỉ còn vẻ nhếch nhác đáng thương. Lần đầu tiên trong đời hắn phải nghi ngờ sức hấp dẫn của bản thân.

Diệp Tiểu Thi cắn môi cười: “Em đang nghĩ, có phải kiếp trước chúng ta có thù hận gì không mà từ lần đầu tiên gặp nhau đến bây giờ, đều là oán trách và hờn giận. Mà anh còn bị thương vì em những hai lần.”

Lam Ca bật cười: “Có lẽ kiếp trước do anh nợ em, nên kiếp này anh phải trả lại cho em. Mấy vết thương này chẳng nhằm nhò gì cả, chỉ cần em không hiểu lầm anh nữa, có bị thương nặng đến mấy anh cũng chịu.”

“Anh... không được nói vớ vẩn.” Diệp Tiểu Thi lập tức giận dỗi ngăn hắn lại.

Lam Ca nhìn dáng vẻ hờn dỗi của cô, cười tươi hơn: “Em xót anh à?”

Đôi mắt trong trẻo của Diệp Tiểu Thi chớp chớp hai cái, rồi cô ôm miệng gật đầu.

Con tim của Lam Ca đập loạn nhịp, hắn cảm thấy bản thân mình đã biết yêu rồi. Cảm giác chân thực và nóng bỏng chảy tràn trong tim hắn, khắc lên những dấu vết không thể phai mờ.

Lúc trước, hắn động lòng với Trình Ly Nguyệt vì vẻ đẹp và khí chất của cô ấy. Thế nhưng, bây giờ nghĩ lại, hắn nhận ra đó chỉ là sự tán thưởng với một người phụ nữ, cảm giác đó không đủ chân thực.

Hiện tại, vẻ thẹn thùng của cô gái Diệp Tiểu Thi này mới thật sự khiến hắn động lòng mà không rõ lý do nào cả.

Cho dù cô chỉ là một người bình thường, nhưng trong lòng hắn cô đã trở thành một người bạn đời quý giá. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]

Dưới cái nhìn chăm chú của Lam Ca, Diệp Tiểu Thi hơi mất tự nhiên, cô khẽ lườm yêu hắn một cái: “Anh nhìn em làm gì! Còn không ăn đi, chê em nấu không ngon à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.