Chương trước
Chương sau
"Anh là chồng của cô ấy?" Người quân nhân nhìn hắn, liếc một cái liền nhận ra,"Anh là Cung Dạ Tiêu? Tôi có nhìn thấy anh trên bìa tạp chí."

"Đúng, tôi là chồng của cô ấy."

"Lúc đó, vị tiểu thư này ngất xỉu trong góc, tôi chạy theo đoàn người, chỉ sợ lại xảy ra cháy nổ nên bế cô ấy ra ngoài, lúc đó cô ấy đã ngất rồi, tôi định đưa cô ấy đến bệnh viện gần đây nhưng trên đường đi thì cô ấy tỉnh lại, hình như cô ấy có chút sợ tôi,nên muốn xuống xe, tôi liền cho cô ấy xuống xe."

"Cô ấy xuống xe ở đâu?"

"Bên con phố phía nam cách hiện trường vụ nổ tầm bảy tám cây số, tôi vẫn nhớ chỗ đó."

"Sắc mặt của cô ấy lúc đó có gì đó không ổn không?"

"Hình như cô ấy bị thương ở đầu, nên bị té xỉu ở bên tường, có thể là bị đụng phải sau gáy nên mới ngất đi, sắc mặt lúc đó của cô ấy lúc đó có chút hoảng loạn và mơ hồ."

"Sau đó cô ấy đi đâu?"

"Tôi sợ cô ấy lại bị ngất, nên liền đi theo cô ấy một đoạn, sau đó, cô ấy đi vào một cái hẻm nhỏ, tôi tưởng nhà của cô ấy ở trong đó, nên đi thẳng ra đường lớn rời đi."

"Có thể đưa chúng tôi đến nơi mà cô ấy xuống xe không?" Tim của Cung Dạ Tiêu bỗng thắt chặt lại, cuối cùng cũng có tin tức của cô, cô quả nhiên là vì vụ nổ đó mà mất đi kí ức.

"Tất nhiên là có thể rồi."

Ngay sau đó, người quân nhân ngồi lên xe cảnh sát đi trước dẫn đường, xe của Cung Dạ Tiêu đi theo phía sau, tới nơi mà hắn để Trình Ly Nguyệt xuống, hắn chỉ vào cái hẻm nhỏ nơi Trình Ly Nguyệt biến mất: "Nơi cuối cùng cô ấy rời đi là đây."

Cung Dạ Tiêu quay người nhìn cảnh sát nói: "Lập tức điều tra thu thập tất cả các manh mối, bắt đầu từ ngày cô ấy mất tích, tôi phải xem xem đã xảy ra chuyện gì?"

"Vâng, anh Cung."

Cảnh sát bắt đầu làm việc, một viên cảnh sát ngồi trước máy tính, đang tìm tòi các hình ảnh giám sát ở quanh đây, tất cả chỗ này đều nằm trong hồ sơ của cảnh sát, họ bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra.

Hình ảnh giám sát đã quay về ngày xảy ra vụ nổ, đó là mười ngày trước, Cung Dạ Tiêu ngồi bên cạnh, nhìn những hình ảnh đầu tiên xuất hiện, chính là hình ảnh của Trình Ly Nguyệt lúc rời khỏi chỗ người quân nhân.

Hơi thở của Cung Dạ Tiêu như ngưng lại, sau bao nhiêu ngày đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hình ảnh cô rõ ràng như vậy. Hắn siết chặt tay, hắn sợ nhìn thấy cô sẽ xảy ra chuyện.

Chỉ nhìn thấy thần sắc của Trình Ly Nguyệt trong video vô cùng mê man, hoảng loạn, ánh mắt nhìn chung quanh, hình như cảm thấy bốn phía đều không an toàn.

Cung Dạ Tiêu biết, cô lúc đó hoàn toàn mất hết ký ức, nếu cô có thể nhớ lại một chút, thì cô đã lập tức gọi điện cho anh, hoặc bắt taxi quay về.

Nhìn trong video, Trình Ly Nguyệt cuối cùng cũng đi đến con hẻm nhỏ, kế tiếp cảnh sát liền mở ra hình ảnh giám sát của một của hàng bán hoa, nhìn thấy Trình Ly Nguyệt từ con đường đó đi lại, lại gần chừng 500 mét, trong đoạn video kế tiếp, ở hướng Trình Ly Nguyệt vừa rẽ vào, bỗng nhiên xuất hiện mấy chiếc xe màu đen chạy tới, ngay sau đó liền không thấy Trình Ly Nguyệt trong video nữa.

Cung Dạ Tiêu nhìn trong video không thấy bóng dáng của Trình Ly Nguyệt, gân xanh trên trán liền lập tức nổi lên: "Cô ấy đi đâu rồi?"

"Anh Cung xin đừng kích động, chúng ta lại điều tra thêm một chút xem sao."

Nhưng trong đoạn video tiếp theo, cũng không thấy có bóng dáng của Trình Ly Nguyệt, trực giác nhạy bén của làm hắn quay qua viên cảnh sát nói: "Lập tức điều tra chiếc xe đen đi từ phía con hẻm đó là của người nào?"

Mặc dù trong video có chút không rõ ràng, nhưng Cung Dạ Tiêu biết, tuyệt đối ba chiếc xe này không phải tách biệt, mà là của một tổ chức, với lại trong những chiếc xe đi qua đó, có một chiếc siêu xe Bingley, chỉ những người có thân phận mới có thể ngồi trên chiếc xe này.

Cảnh sát liền lập tức điều tra đoàn xe đã đi qua con đường đó, điều tra một lúc thì biết ba chiếc xe này là những chiếc xe hạng sang được cho thuê lại.

"Chúng tôi lập tức điều tra người điều khiển những chiếc xe đó, có lẽ việc mất tích của vợ anh có liên quan đến bọn họ."

Tim của Cung Dạ Tiêu như căng cứng lại, Trình Ly Nguyệt đã bị ai bắt cóc? Đã qua hơn mười ngày, không biết cô có gặp phải chuyện gì không? Hốc mắt của Cung Dạ Tiêu bỗng đỏ lên, ánh mắt tràn đầy những tia hoảng sợ.

Người quân nhân kia phải quay về doanh trại nên đã rời đi, Cung Dạ Tiêu bảo cảnh sát thưởng cho hắn một triệu.

Cung Dạ Tiêu cùng cảnh sát đến cửa hàng cho thuê xe, quản lý của cửa hàng hết sức phối hợp, đăng ký hôm đó là hộ chiếu của người đàn ông ngoại quốc, tầm ngoài năm mươi.

"Điều tra thân phận của họ." Cung Dạ Tiêu biết, người đàn ông đó chẳng qua chỉ là một tên tay sai, chắc chắn có người đứng sau hắn.

Chỉ cần tìm ra người đàn ông ngồi trên chiếc siêu xe đó là ai là xong rồi, trong lòng Cung Dạ Tiêu tồn tại đủ loại suy đoán, bởi vì nơi Trình Ly Nguyệt mất tích, là điểm mù trong video, cho nên không thể nhìn thấy.

Cảnh sát lập tức điều tra ra ghi chép nhập cảnh của đoàn người này, Cung Dạ Tiêu nhìn người con trai mang dòng máu lai trong đó, mắt hắn nheo lại trong ánh mắt hiện lên vài tia sát khí, người đàn ông này chính là người bắt cóc Trình Ly Nguyệt?

"Chúng tôi chỉ tra ra đoàn người này là du khách đến từ nước E, bọn họ ở lại đây gần một tháng, không giống như là đến du lịch."

Cung Dạ Tiêu liền nghĩ đến những người bắt cóc kia, những hành vi mua bán nội tạng độc ác, tim hắn bỗng thắt chặt lại,"Thay tôi điều tra thân phận của họ, chuyện kế tiếp, tôi tự xử lý."

"Anh Cung, chúng tôi hiểu tâm trạng của anh lúc này, nhưng mong anh không nên quá kích động."

"Tôi biết." Cung Dạ Tiêu cắn chặt răng, nếu như người đàn ông kia dám cả gan động đến một sợi tóc trên người con gái của hắn, hắn sẽ làm cho tên đó phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này.

Theo cảnh sát điều tra, thì đã tìm ra được một sân bay tư nhân, trong camera ghi lại, chỉ thấy Trình Ly Nguyệt cùng hắn đi lên chiếc máy bay tư nhân hào hoa, địa điểm đến dĩ nhiên là một nơi nào đó bí mật trên hòn đảo của nước E.

Điểm này, đến cảnh sát cũng có chút bất lực, muốn điều tra được thân phận của đám người này, cần phải trải qua những trình tự vô cùng phức tạp.

Cung Dạ Tiêu nhìn chằm chằm vào tên của hòn đảo, mặc dù xa lạ, nhưng chỉ cần có trên trái đất này, hắn nhất định sẽ mau chóng tìm ra, sau đó, sẽ dẫn người của hắn lập tức chạy đến.

Hộ chiếu nhập cảnh của đám người kia là giả, cho nên thân phận thật sự của bọn họ, đến cảnh sát cũng không thể điều tra ra, trừ khi phải nhờ đến sự điều tra của cảnh sát nước E.

Nhưng chắc chắn sẽ có khó khăn.

Mà điểm này đối với Cung Dạ Tiêu mà nói, cũng tương đối đơn giản,các đầu tư của hắn vào công trình đường sắt, khiến hắn đã trở thành khách quý của tổng thống nước E, muốn điều tra thân phận của một người đàn ông, không có gì khó khăn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.