Gần buổi hoàng hôn, còn lại một tia nắng cuối ngày đọng trên ngọn núi phía Tây. Cả thành phố rực sáng một góc.
Trình Li Nguyệt bước ra từ công ty. Cảm giác gió thổi chiều muộn khiến lòng cô thấy thật tuyệt vời.
Trong sắc hoàng hôn thuần túy như thế này, Trình Li Nguyệt nhìn dòng xe đi lại trên phố, rồi cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ. Bây giờ đã là 5h30ph. Sao anh ấy vẫn chưa tới?
Lúc cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bóng người trong ánh hoàng hôn. Anh bước lại từng bước. Trình Li Nguyệt mở to mắt, xe của anh ấy đâu?
Trình Li Nguyệt cũng bước xuống vào bước đi về phía anh.
Đây rõ ràng chỉ là một buổi hoàng hôn bình thường. Thế như trong lòng cô có một cảm giác hoàn toàn khác.
Khi cách khoảng nửa mét, cánh tay của người đàn ông vòng qua. Cô cũng muốn mình được ôm trong vòng tay ấy. Bàn tay cô đã bị anh ấy nắm chặt.
“Sao anh không lái xe tới?”
“Trên đường đi có vụ va chạm xe nên cả đoạn đường bị tắc. Vì thế anh phải đi bộ tới” Người đàn ông cười nói.
Trình Li Nguyệt nhìn vào ánh mắt thâm tình của anh ấy. Cái cảm giác được quan tâm, coi trọng khiến cô ấy cảm thấy ấm áp trong lòng.
“Xe bị tắc rồi. Xe của vệ sỹ cũng bị kẹt cứng. Vì thế nên anh bước tản bộ, ăn tối xong mới đi.” Cung Dạ Tiêu đưa tay ra ôm cô vào lòng. Chẳng mấy khi hai người đi bộ thế này, đi chậm rãi ngắm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2688318/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.