Chương trước
Chương sau
Trong bệnh viện.

Thẩm Quân Dao lúc nào cũng tỏ ra yếu ớt, Lục Tuấn Hiên sau khi thăm mẹ xong liền tới thăm cô, anh nắm lấy tay cô an ủi cô đang suy sụp tinh thần.

"Quân Dao, em đừng lo lắng, anh tuyệt đối sẽ không để con chúng ta mất oan, món nợ này anh nhất định sẽ tìm Trình Ly Nguyệt tính sổ." Lục Tuấn Hiên an ủi nói.

Thẩm Quân Dao nghe xong trong lòng mừng phát điên, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vô cùng đau đớn, nước mắt lưng tròng: "Đứa con tội nghiệp của chúng ta, còn chưa kịp chào đời đã đi rồi, nó thật đáng thương, hu hu hu..."

Nước mắt và nỗi đau của Thẩm Quân Dao kèm thêm cái chết của con khiến trái tim Lục Tuấn Hiên vô cùng đau đớn, anh khàn tiếng nói: "Chúng ta sẽ lại có con, đừng lo lắng, chúng nhất định sẽ có con, em hãy nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đi rồi tính."

Lúc này Trần Hà cũng đã đỡ hơn một chút, Lục Nhã Tình đỡ bà tới bên giường, bà ta nghiến răng giận dữ chửi: "Con tiện nhân Trình Ly Nguyệt sẽ không được chết tử tế, sẽ bị báo ứng! Cháu nội đáng thương của tôi..." Nói rồi bà nghẹn ngào bịt miệng không thể nói lên tiếng nữa.

"Mẹ..." Lục Nhã Tình cũng giận dữ bật khóc, lúc này không khí bi thương bao trùm lên cả nhà họ.

Thẩm Quân Dao nhìn người nhà căm hận Trình Ly Nguyệt tới tận xương tủy, trong lòng hậm hực một tiếng, cả đời này Trình Ly Nguyệt cũng đừng mong gột bỏ vụ việc này, cô ta giết con cháu nhà họ Lục, đời này chỉ cần người nhà họ Lục có cơ hội nhất định sẽ không tha cho cô ta.

Đường Duy Duy kích động bắt xe về lại công ty, cô vốn định nói việc này với Trình Ly Nguyệt khi ở trên taxi, nhưng ngẫm nghĩ lại thôi, cần mang chứng cứ tới trước mặt họ mới có sức thuyết phục.

Trong phòng làm việc, sau khi Cung Dạ Tiêu rời đi, trước cửa công ty Thế Tước liền có hai vệ sĩ đứng canh giữ, đây là vệ sĩ mà Cung Dạ Tiêu bố trí để bảo vệ sự an toàn cho Trình Ly Nguyệt.

Đường Duy Duy lặng lẽ đi vào văn phòng, vì việc này mà suốt hai tiếng Trình Ly Nguyệt không hề có tâm trạng làm việc, lúc này cô đang ôm mặt ngồi trên bàn làm việc, không biết đang nghĩ gì.

Đường Duy Duy đi mời Linda tới trước, Linda gõ cửa, Trình Ly Nguyệt ngẩng đầu lên thì thấy Đường Duy Duy đang dẫn Linda vào, cô nói với Đường Duy Duy: "Duy Duy, em xét nghiệm máu sao rồi? Có phải của Thẩm Quân Dao không?"

Đường Duy Duy đóng cửa phòng lại, chắc chắn bên ngoài không có ai rồi mới lấy kết quả xét nghiệm ở trong túi ra: "Hai chị đoán xem em xét nghiệm phát hiện ra gì điều gì?"

Linda ngạc nhiên nhìn cô: "Xét nghiệm ra điều gì?"

Đường Duy Duy nghiêm túc nói: "Đây là máu của Thẩm Quân Dao, nhưng hai chị biết không? Cô ta không bị sảy thai mà là máu kinh nguyệt."

Linda và Trình Ly Nguyệt đều kinh ngạc nhìn Đường Duy Duy, Trình Ly Nguyệt kêu lên thất thanh: "Em nói gì?"

"Em biết hai chị sẽ không tin, nhưng bạn học của em nói rồi, sự khác biệt giữa máu kinh nguyệt và máu sảy thai nằm ở chỉ số hcg này, nếu là máu kinh nguyệt thì chỉ số này ở mức bình thường, nếu là bị sảy thai thì chỉ số này sẽ cao hơn mức bình thường, chỉ số của Thẩm Quân Dao nằm trong mức bình thường vì thế bạn học của em nói rằng Thẩm Quân Dao tới kì kinh nguyệt không phải sảy thai, cô ta không hề có thai."

Trình Ly Nguyệt và Linda vô cùng bàng hoàng, đây đúng là một tin tức có sức công phá lớn, Trình Ly Nguyệt cắn môi, lẩm bẩm: "Nói vậy tức là Thẩm Quân Dao vẫn đang giả mang thai?"

"Một người phụ nữ sao có thể nhầm lẫn cả việc có mang thai hay không? Sao sơ suất vậy chứ!" Đường Duy Duy cũng không dám tin vào điều này.

Linda đứng bên cạnh là người từng trải, nhìn thấu mọi việc, cô hừ một tiếng nói: "Thẩm Quân Dao đâu ngốc tới mức nhầm lẫn việc mình có thai hay không? Cô ta cố tình tuyên bố có thai, sau đó để Ly Nguyệt đẩy cô ta, tạo thành hiện trường sảy thai."

Sắc mặt Trình Ly Nguyệt biến đổi không ngừng, giận dữ muốn giết người, Thẩm Quân Dao vừa định tội giết người cho cô, nhưng trên thực tế đó chẳng qua chỉ là một âm mưu mà cô ta đã dày công dàn dựng, chả trách cô không hề đẩy cô ta, cô ta đã ngồi mạnh xuống, hơn nữa khi cô ta vừa bước vào đã kéo cô ra ngoài cửa, thì ra là để tìm cơ hội khiến cô đẩy cô ta.

Đường Duy Duy cũng giận dữ nghiến răng: "Thật quá quắt, sao cô ta lại có thể vu oan cho chị Ly Nguyệt chứ?"

Trình Ly Nguyệt nhìn Linda: "Linda, khi chị đưa cô ta tới bệnh viện, cô ta đã vào phòng phẫu thuật ư? Ai làm phẫu thuật cho cô ta? Lẽ nào người làm phẫu thuật cũng không biết cô ta mang thai giả sao?"

Linda gật đầu nói: "Khi đó Thẩm Quân Dao rất kiên quyết, đòi chị đưa cô ta tới bệnh viện trực thuộc, em cũng biết gần công ty mình có một bệnh viện nhưng cô ta nhất định đòi tới bệnh viện trực thuộc, hơn nữa..." Linda cũng nghĩ tới một số vấn đề không hợp lý: "Tại sao chúng ta không hề thông báo, những y tá đó như thể đã đợi sẵn rồi, lẽ nào đây cũng là một phần trong âm mưu của Thẩm Quân Dao?"

Trình Ly Nguyệt cũng từng có thai, cô nheo mắt nói: "Người nhà học Lục không dễ qua mặt như vậy, Thẩm Quân Dao nếu đã giả mang thai vậy thì cô ta nhất định đã mua chuộc y tá và bác sĩ trong bệnh viện, ngụy tạo việc mang thai, cung cấp các dữ liệu để mang về nhà họ Lục, lừa Lục Tuấn Hiên và mẹ của anh ta."

"Lục Tuấn Hiên cũng thật đáng thương, vợ giả vờ mang thai để lừa anh ta, anh ta còn cứ tưởng là thật, vừa nãy còn tới tìm chị tính sổ!" Đường Duy Duy nói.

Trình Ly Nguyệt vừa nãy tâm trạng rối bời, bây giờ đã tỉnh táo trở lại, cô cảm kích nhìn Đường Duy Duy: "Duy Duy, cám ơn em đã giúp chị điều tra ra chân tướng sự việc, ân tình nay chị sẽ ghi nhớ trong lòng."

"Chị Ly Nguyệt, chị đừng khách sáo như vậy, đây là việc em nên làm, em cũng không muốn chị bị oan uổng." Đường Duy Duy chân thành nói.

"Sao em lại phát hiện ra chỉ số này?" Linda hiếu kì hỏi một câu.

Đường Duy Duy lúng túng nói: "Em cứ nghĩ máu trên tờ giấy em mang tới bệnh viện phải chăng là máu thịt của thai nhi chưa thành hình, em rất sợ, vì thế đợi khi bạn học của em nói đó là dna của Thẩm Quân Dao em mới cảm thấy không ổn! Đây không phải là dna của thai nhi sao? Sau đó cậu ta hỏi em sao lại có dna của thai nhi, em liền nói đó là máu của một người sảy thai, bạn của em khi đó rất kinh ngạc, nói đó không phải máu sảy thai, chỉ là máu bình thường thôi."

Trình Ly Nguyệt đưa mắt nhìn Linda, cả hai đều nhìn cô khen ngợi: "Duy Duy, em thật thông minh."

Đường Duy Duy lập tức như người trên mây, xấu hổ mỉm cười: "Thực ra, em là đứa nhát gan."

Linda đưa tay vỗ vai Trình Ly Nguyệt: "Bây giờ oan khuất của em đã được làm rõ, nhưng tiếp theo đây chúng ta phải tìm thêm bằng chứng, hãy để Cung Dạ Tiêu ra mặt đi."

Trình Ly Nguyệt cảm kích nhìn cô: "Cám ơn chị Linda, nếu không có mọi người chắc tội danh giết người này em sẽ phải mang theo cả đời, trong lòng em luôn cảm thấy bất an, bây giờ, Thẩm Quân Dao sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc của cô ta."

Đường Duy Duy làm động tác cổ vũ: "Chị Ly Nguyệt, em ủng hộ chỉ phản kích." Nói xong, cô đưa tờ báo cáo xét nghiệm cho Trình Ly Nguyệt: "Cái này chị cầm lấy, em và mọi người đợi chị xử lý cô ta."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.