"Anh có biết Hoắc Yên Nhiên quá đáng thế nào không? Cô ta cướp khách hàng của công ty em, sai trợ lý của Linda ăn trộm danh sách khách hàng, cô ta tới gặp từng khách hàng một để giật khách." Trình Ly Nguyệt giận dữ cắn môi.
"Cô ta đúng là không phải dạng vừa, nhưng thương trường đều tàn khốc như vậy đó."
"Em biết cô ta có bản lĩnh em không còn gì để nói." Trình Ly Nguyệt hiện giờ cũng chỉ biết bực bội trong lòng.
Cung Dạ Tiêu chăm chú nhìn cô: "Nếu như công ty em rời đi, em còn muốn đi làm không? Hoặc ở nhà chăm Tiểu Trạch?"
"Em thích công việc này, công việc cho em cảm xúc, không rời xa xã hội, nếu công ty Kaman rút ra khỏi thị trường thì em sẽ tìm việc khác để làm, không ngồi không được." Trình Ly Nguyệt bày tỏ thái độ.
"Em thực sự rất thích ngành nghề thiết kế đá quý này sao?" Cung Dạ Tiêu nhìn cô có thâm ý.
Trình Ly Nguyệt nhìn ra ánh đèn rực rỡ bên ngoài cửa sổ, thở dài gật đầu nói: "Vẽ tranh khiến em cảm thấy rất có thành tựu, đặc biệt là khi tác phẩm của em mang lại niềm vui và vẻ đẹp cho người khác, em thấy rất hài lòng, cho dù em không làm ở Kaman thì cũng sẽ tiếp tục vẽ bản thảo."
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu thấp thoáng nụ cười phức tạp: "Nếu em thất nghiệp anh sẽ giúp em tìm công việc khác."
"Việc gì?"
"Đợi em thất nghiệp rồi tính."
"Anh... anh trù ẻo em sao!" Trình Ly Nguyệt đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2688059/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.