"Tôi muốn hôn a." Trình Ly Nguyệt chu môi hôn lên mặt thằng bé.
Cung Dạ Tiêu đột nhiên nắm lấy cánh tay của cô, lôi cô ra ngoài cửa rồi khóa cửa phòng lại, ép chặt cô vào tường: "Muốn hôn? Hôn tôi này."
Trình Ly Nguyệt chớp chớp mắt, người đàn ông này nói năng hồ đồ gì vậy? Người cô muốn hôn là con trai.
"Không phải em nói tôi và con trai giống hệt nhau sao? Hôn tôi cũng có thể thỏa mãn được em." Hơi thở Cung Dạ Tiêu ám muội phả lên mặt cô.
Khuôn mặt Trình Ly Nguyệt đỏ hồng nhìn hắn: "Ai nói, tôi không thèm hôn anh."
"Vì sao không hôn?"
"Bởi vì giao ước hết hạn rồi."
"Hết hạn thì làm giao ước khác."
Trình Ly Nguyệt chớp chớp mắt cười đắc ý nhìn hắn: "Anh còn gì để uy hiếp tôi sao?"
"Nhiều là đằng khác."
"Nói thử ra xem nào?"
"Tôi thu mua công ty Kaman, đuổi em khỏi công ty, khiến em không thể đi làm được nữa, khiến em cùng đường, không có cách nào để kiếm tiền, em chỉ còn cách cầu xin tôi nuôi em." Người đàn ông trực tiếp nói.
Trình Ly Nguyệt bị dọa cho sợ hãi: "Anh đang đùa phải không?"
Sắc mặt Cung Dạ Tiêu bình tĩnh nói: "Tôi không đùa, có muốn thử chút không?"
Trình Ly Nguyệt cảm thấy vô vị. Hắn làm sao có thể ép cô như vậy? Cô đẩy hắn ra: "Vậy Hoắc Yên Nhiên tiểu thư anh định làm gì?"
Cung Dạ Tiêu đột nhiên cau mày, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào cô: "Nhắc đến cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687842/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.