Hai mươi phút sau, xe của Lục Tuấn Hiên và Thẩm Quân Dao lần lượt đến bãi đỗ xe. Sắc mặt Thẩm Quân Dao tái nhợt, bước xuống xe. Thấy ánh mắt lãnh đạm của Lục Tuấn Hiên rơi trên người mình, trái tim bỗng thắt lại, lồng ngực đau đớn.
Lữ Anh xuống xe, thấy con gái và con rể đều có mặt, khuôn mặt già nua của bà cũng xấu hổ đến mức đỏ lên, Thẩm Đào Dương xuống xe, hỏi con rể Lục Tuấn Hiên: "Tuấn Hiên, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Chuyện gì đang xảy ra ư? Phải hỏi con gái ngoan nhà ông bà đó, cả ngày cứ nghi thần nghi quỷ, rốt cuộc cô ta muốn làm gì chứ?"
"Cái gì mà tôi nghi thần nghi quỷ, anh chủ động mời Trình Ly Nguyệt đi ăn, còn lôi lôi kéo kéo trên bàn ăn, đây là ý gì chứ?" Thẩm Quân Dao đỏ mắt chất vấn.
"Đó là bởi vì tôi có chuyện cần nói với cô ấy."
"Tôi không tin, anh muốn nối lại tình xưa với cô ta thì có." Thẩm Quân Dao phản bác.
Thẩm Đào Dương đau đầu nhìn con gái: " Được rồi, Quân Dao, con đừng làm càn nữa, bây giờ, ta muốn con và mẹ con xin lỗi Trình Ly Nguyệt để giải quyết chuyện này trước đi."
"Tại sao con phải xin lỗi cô ta? Cô ta quyến rũ chồng con, đó là sự thật."
Lục Tuấn Hiên lạnh lùng ngắt lời cô: "Sai rồi, Trình Ly Nguyệt không hề quyến rũ tôi, mà là tôi cảm thấy hổ thẹn với cô ấy, chủ động tìm tới cô ấy, nhưng cô ấy vẫn luôn cự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687793/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.