Trình Ly Nguyệt lập tức hy vọng giấc mơ của con đừng trói buộc cô và Cung Dạ Tiêu lại với nhau.
"Mơ gì vậy? Nói mẹ nghe được không?"
"Con mơ thấy sau này con trở thành một nhà phát minh vĩ đại, con sẽ phát minh ra rất nhiều thứ, moi người đều rất yêu mến con!"
Cậu bé vui vẻ nói.
Trinh Ly Nguyệt lập tức thở phào, xoa đầu cậu bé: "Con rất thông minh, sau này nhất định sẽ gây dựng được một sự nghiệp lớn."
"Mami, đợi con lớn lên con sẽ kiếm thật nhiều tiền cho me tiêu."
Lúc này một bóng người cao lớn bước vào:
"Con lớn lên thì kế thừa công ty của ba!"
Trinh Ly Nguyệt sững người, Cung Dạ Tiêu bây giờ đã quyết định giao quyền thừa kế công ty cho con trai cô?
"Baba, nhưng con còn bé lắm, khi nào con mới lớn lên dây?" Cậu bé cảm thấy hơi tự ti bĩu môi.
Trình Ly Nguyệt mỉm cười thơm lên đầu cậu:
"Tiểu Trạch, ăn nhiều cơm, chăm vận động con sẽ lớn nhanh."
"Thật sao? vậy con cần ăn nhiều cơm, con cần phải lớn nhanh, con phải làm thần hộ mệnh của mami." Nói xong cậu bé lại ngẩng đầu nhìn ba mình, hiếu kỳ hỏi: "Baba, trước khi con trưởng thành, ba có thể tạm thời làm thần hộ mênh của mami không?"
Trình Ly Nguyệt sững người, lời nói của con nít không đáng tin, những lời câu bé nói thật khiến người ta cảm động.
"Đương nhiên." Cung Dạ Tiêu trả lời rất kiên định.
Ánh mắt của Trình Ly Nguyệt nhìn lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687663/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.