Bất ngờ, gương mặt hoàn mỹ như điêu khắc lại đẹp lạnh lùng đối diện với cô, tim Trình Ly Nguyệt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, không thể chối cãi được, anh ta là người đàn ông anh tuấn nhất trong số những người đàn ông tự cổ chí kim từ Á sang Âu mà cô từng gặp trong đời.
Trước đây, cô nghĩ Lục Tuấn Hiên được xem là loại đàn ông tương đối đẹp trai, còn bây giờ, nhìn thấy người đàn ông này, mới biết được thế nào là nổi bật xuất chúng.
Nhóc con hào hứng đến nỗi lăn qua lăn lại ở giữa, một lúc nhìn chằm chằm baba, một lúc lại nhìn chằm chằm mami, hạnh phúc như chú chó con, chiếc miệng nhỏ một lúc hôn bên này, lúc sau lại hôn bên khác.
Trình Ly Nguyệt buộc phải giữ chừng cái thân hình nhỏ bé không yên này, "Được rồi, không được động đậy nữa, đi ngủ."
Nhóc con khi này mới nằm im, cái đầu nho nhỏ của cậu nằm ở giữa không hề có tác dụng che chắn gì cả, vì thế, ánh mắt của Trình Ly Nguyệt không hề có chút phòng bị gì chạm trực tiếp với ánh mắt của người đàn ông đối diện.
Ánh nhìn của người đàn ông vừa đen vừa sâu, tựa như hai vực thẳm xinh đẹp nhưng lại cực kỳ nguy hiểm, hơn thế, còn không phải sắc bén theo kiểu bình thường nữa, tựa như bên trong có một ngọn lửa âm ỉ, bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt trọn người ta.
Trình Ly Nguyệt lập tức nhắm hai mắt lại, cô chả muốn mắt đối mắt nhìn anh ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687530/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.