Ánh mắt Trình Ly Nguyệt có hơi mở to, "Tôi... tôi không mang quần áo, tôi không tắm."
"Mami, mami như vậy là không ăn ở vệ sinh rồi nhé, nhất định phải tắm đấy nhé!" Nhóc con lập tức dạy bảo.
"Tôi đi lấy cho cô." Cung Dạ Tiêu nói xong, khóe môi hiện lên nét cười tà mị, đứng dậy, anh đẩy cửa đi ra, đã có quần áo trẻ em chuẩn bị sẵn thì tự nhiên sẽ có đồ của phụ nữ.
Trình Ly Nguyệt chau mày, tên này đi đâu lấy quần áo?
Một lúc sau, thấy anh ta cầm ba bộ đồ ngủ không cùng phong cách, nhưng lại giống nhau ở điểm vải ít đến đáng thương đi vào, ném lên giường, "Cô tự chọn."
Trình Ly Nguyệt nhìn bộ áo ngủ hấp dẫn đến khiến người khác chảy máu mũi kia, mặt xinh lập tức đỏ ửng, cô cắn răng xoay đầu đi, "Tôi không mặc."
"Không tắm thì không được lên giường tôi."
"Nếu không phải vì con trai, ai muốn lên giường anh."
"Phụ nữ muốn nhiều lắm" Cung Dạ Tiêu nhếch môi cười.
Trình Ly Nguyệt bắt chừng câu nói này của anh, hướng về phía con trai dạy bảo, "Con trai, con xem xem cuộc sống cá nhân của ba con, loạn quá, sau này con không được học ông ấy đâu nhé."
Gương mặt anh tuấn của Cung Dạ Tiêu hơi biến sắc, anh nhìn về phía cậu nhóc, đính chính, "Đừng nghe mami con nói bậy,
baba con cho tới giờ phút này chỉ lên giường cùng với một mình mami con mà thôi."
Trình Ly Nguyệt ngây người ra vài giây, sao có thể?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687528/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.