"Trình Vũ Trạch, con còn khóc nữa, còn khóc nữa thì chúng ta sẽ về nhà ngay bây giờ."
Nhóc con khóc càng thảm thiết hơn, "Oa... không chịu không chịu, mami, Tiểu Trạch từ nhỏ đã không được ngủ chung với baba mami, Tiểu Trạch rất muốn ngủ chung với hai người mà."
Cung Dạ Tiêu thấy vậy, lập tức dỗ dành, "Được rồi, tối nay ta và mami con sẽ ngủ chung với con, không khóc nữa nhé."
"Này... anh..." Trình Ly Nguyệt trợn to mắt, anh ta nói nhảm gì thế? Cô đồng ý khi nào chứ?
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu lạnh lùng nhìn cô, "Con trai khóc đến mức như vậy rồi, cô còn nhẫn tâm cự tuyệt sao? Nếu cô ngay cả yêu thương con trai cũng không làm được, vậy cô còn tư cách gì nuôi dưỡng nó?"
Trình Ly Nguyệt lập tức muốn nổi điên mà, anh ta dám lấy quyền nuôi con để uy hiếp cô?
"Tôi rất yêu con trai tôi." Trình Ly Nguyệt phản bác.
Cung Dạ Tiêu hừ nhẹ một tiếng, "Nếu đã yêu nó, vậy thì phải tôn trọng yêu cầu của con chứ, hơn nữa, con trai từ nhỏ đã không được tôi chăm sóc, vô cùng thiếu thốn tình yêu của cha, nó muốn ngủ cùng chúng ta, cũng đâu phải yêu cầu quá đáng gì!"
Trình Ly Nguyệt không ngờ... không tìm được lý do gì để phản biện.
Trời ơi! Nội tâm cô cự tuyệt cơ mà.
Nhóc con nghe hiểu những lời vừa nãy, thấy mami không nói gì, cho là bà đã đồng ý rồi, khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm lem của cậu còn chưa khô, vậy mà vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong-tai/2687522/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.