" Cô không nhận ra tôi sao?" Cô gái từ từ cởi nón và khẩu trang ra
"Hạ Lưu Nhi, cô...cô còn sống sao? mặt cô " Triệu Tuệ An mở mắt hết cỡ tay bấu vào bồn nước.
" Mặt tôi đáng sợ lắm phải không? đều do Hoắc Kiến Vũ và cô ban tặng đó " Hạ Lưu Nhi tiến đến bắt lấy Triệu Tuệ An đưa súng lên đầu
"Hạ Lưu Nhi cô bình tĩnh lại, có chuyện gì chúng ta thương lượng lại được không?"1
" Aaaaaa Tuệ An " Hoàng Y Nhung vừa ra đã hét lên
" Có gì mà bình tĩnh chứ, tôi đang rất bình tĩnh "
" Y Nhung cậu mau gọi cho Kiến Vũ nhanh đến, nhanh lên đi "
" Đúng vậy, gọi anh ta đến để chứng kiến cô và đứa bé chết thế nào?"
Hạ Lưu Nhi lôi Triệu Tuệ An ra ngoài bấm thang máy lên sân thượng. Hoàng Y Nhung lật đật gọi cho Hoắc Kiến Vũ và đi theo
(" Alo anh sắp tới rồi")
" Huhu Hoắc tổng Tuệ An bị một người con gái bắt rồi, tôi đang đi theo, cô ta kéo Tuệ An lên sân thượng bệnh viện "
tút tút tút.......
Cả hai lên tới sân thượng Hạ Lưu Nhi lấy dây trói hai tay của Triệu Tuệ An vào lang cang1
" Hạ Lưu Nhi cô vẫn còn sống sao? bom khi đó nỗ rất lớn "1
" Là anh 2 tôi đã nhanh chóng biết mà đẩy tôi ra ngoài, nhưng anh ấy không mai mắn như tôi, anh ấy đã chôn dưới quả bom đó của Hoắc Kiến Vũ . Nhưng cô xem bây giờ tôi có giống người bình thường không? mặt tôi bị phỏng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoac-tong-anh-tan-nhan-lam/895022/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.