........Tại sân bây.
" Tuệ An mình sẽ nhớ cậu lắm, cậu phải nhanh về với mình đó " Hoàng Y Nhung khóc xướt mướt nói.
" Mình đi chỉ có hai năm thôi, sẽ nhanh về với cậu "
" Tuệ An giữ gìn xuất khỏe, nhớ điện về thường cho hai đứa mình " Tống Minh Huy nắm tay cô nói
"Được rồi, chăm sóc cho Y Nhung nhé "
" Ừ "
"Tuệ An mẹ không nỡ để con đi, hay là nghĩ đi đi được không con " bà Hoắc vừa khóc vừa nói1
" Mẹ đừng khóc nữa, con sẽ gọi về cho mẹ mõi ngày được không "1
" Bà này sao lại khóc, để con bé khóc theo. Tuệ An con đi giữ gìn sức khỏe đừng buồn nữa, " ông Hoắc nói
" Ba mẹ cả cuộc đời này của Tuệ An không biết làm gì cho đủ để trả ơn hai người"
" Con vui vẻ hạnh phúc là đủ với ba mẹ "
" Lão gia, phu nhân đã đến giờ rồi " vệ sĩ nói
" Ừ. Tuệ An tạm biệt, 2 năm nữa về với ba mẹ " ông Hoắc vừa ôm bà Hoắc và nói
" Tạm biệt mọi người " Cô cười thật tươi
Triệu Tuệ An quyến tiếc nhìn ra phía sau mình.Cô ước gì anh có thể đến đây giữ mình lại,
" Thiếu phu nhân mời " vệ sĩ nói
" Tuệ An có phải con chờ một người không? " Ông Hoắc nhìn đã hiểu
" Dạ không có, con đi đây " Triệu Tuệ An đi cùng vệ sĩ lên máy bay riêng của Hoắc gia
Máy bay bay lên bầu trời là lúc Hoắc Kiến Vũ lao tới.
" Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hoac-tong-anh-tan-nhan-lam/894989/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.