Trong phòng bệnh có thêm hai cái giường, cô tiện tay chỉ vào cái giường ở giữa: "Nếu anh không chê cái giường nhỏ đó thì anh ngủ đi.”
“Vậy tôi không khách sáo nữa, coi như việc này là do cô trả nợ tôi đi.” Vừa nói, anh vừa sải từng bước dài đến, cả người thản nhiên không hề khách sáo ngã xuống giường, mau chóng chìm vào giấc ngủ.
Lam Cảnh Y nắm chặt lấy tay Lam Tinh, dù thế nào cũng không chịu rời khỏi mẹ. Cô sợ nếu cô tỉnh dậy mẹ sẽ lại biến mất, tiếng hít thở nhàn nhạt của Lam Tinh và Giang Quân Việt truyền khắp trong phòng. Cô khẽ liếc nhìn Lam Tinh, rồi lại nhìn Giang Quân Việt, không hiểu sao trong phút chốc lại cảm thấy dường như anh cũng thuộc về gia đình nhỏ này của mẹ con cô nương tựa vào nhau mà sống. Mí mắt ngày một sụp xuống, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ, rốt cuộc Lam Cảnh Y cũng ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, từng cơn gió ấm áp khẽ thổi qua phòng bệnh, hương thơm hoa bách hợp tràn ngập trong không gian, làm phai dần đi mùi thuốc khử trùng thoang thoảng trong phòng. Kèm theo hương hoa bách hợp đó chính là mùi thơm của cháo thịt nạc trứng gà, chính hương thơm đó đã dụ dỗ Lam Cảnh Y dụi dụi khẽ mở mắt, lướt qua một lượt, cô giật mình: “Mẹ, sao mẹ dậy sớm vậy?” Bèn vội xuống giường theo bản năng, lúc đặt chân xuống đất mới phát hiện ra, tối hôm qua cô không ngủ trên giường, mà là... đang ngồi trước giường bệnh của Lam Tinh. Trời ạ, nhất định là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/758504/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.