“Bao nhiêu?”
“Năm ngàn.”
“Cậu lừa tôi đấy ạ? Ở đâu mà kiếm được nhiều tiền như vậy, không phải cậu đi lừa đảo thì chính là đi bài bạc rồi.” “Ơ, làm sao cậu đoán chuẩn thế, đúng thật là tôi ở sòng bạc, ha ha, cậu có muốn tới đó thử một chút hay không? Chơi nhỏ thôi, kiểu này thì sau này chúng ta không cần lăn lộn mỗi ngày ở siêu thị, mỗi ngày đều phải ăn thức ăn ôi thiu, thật sự không có ý nghĩa chút nào.”
“Cậu thắng thật sao?”
“Đó là điều đương nhiên rồi, tới chỗ đó chỉ cần đầu óc tốt một chút thì nhất định sẽ thắng.” Lý Tuyết Phượng nói như thật, bên cạnh xuất hiện một anh chàng đẹp trai, cho dù anh chàng đẹp trai đó không dành cho cô ấy, nhưng mà có thể đứng chung một chỗ với Giang Quần Việt là cô ấy cũng cảm thấy hạnh phúc rồi. Thật ra thì hạnh phúc chỉ đơn giản như vậy thôi. Nghỉ ngơi cùng với tổng giám đốc Giang thị đây một phút đồng hồ, cũng đủ cho cả cuộc đời này của mình hưởng đủ rồi, anh thật sự rất đẹp trai.
“Chỉ đến xem thôi không chơi có được không? Lam Cảnh Y nhỏ giọng hỏi, cô cảm thấy bài bạc là không tốt. Nhưng mà thật sự cô đang thiếu tiền, nếu đúng thật như Lý Tuyết Phượng nói dễ dàng thắng được tiền như vậy... Thật ra mà nói, cô đã dao động, bởi vì bây giờ ngày ngày cô đều đi bán máu, một tháng cũng chỉ có thể tích góp được hơn một vạn tệ, nhưng bệnh của mẹ là cái hố sâu không đáy, hơn nữa cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/758502/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.