Biết là sẽ khiến anh thêm phiền toái nhưng mà mẹ anh đã đến đây bắt người rồi, cô lo lắng nên mới gọi điện thoại cho anh sao? Cô không thể để anh lái xe về nhanh một chút được à? Nếu không mẹ anh phá cửa vào thì người chịu thiệt, bị đánh chính là cô.
Anh hận không thể bóp chết người phụ nữ ngớ ngẩn này.
“Giang Khuynh Khuynh, có phải anh đang trên đường về không? Anh tiện đường đi đến nhà anh Lạc đón Bé Ngoan về được không?”
Thì ra phụ nữ nói có chuyện đều là những chuyện nhỏ như vậy, Giang Quân Việt khinh bỉ hừ một tiếng: “Không rảnh.” Sau đó lập tức cúp máy rồi chuyển điện thoại sang chế độ im lặng, cho dù cô có gọi đến hay không thì anh cũng không để ý, chỉ là một con chó nhỏ thôi mà, ném đi cũng được.
“Giang Khuynh Khuynh... Giang Khuynh Khuynh.” Lam Cảnh Y liều mạng gọi nhưng bên kia đã cúp máy.
Lam Cảnh Y gọi lại, nhưng cho dù cô gọi bao nhiêu cuộc thì bên kia cũng không nhận.
Cô buồn bực ném điện thoại đi, nhanh chóng tắm xong rồi mặc áo ngủ hình con gấu vọt vào phòng ngủ, ngã chổng vó lên trời trên chiếc giường duy nhất trong căn hộ. Cô muốn gọi điện cho họ Lạc nhưng cô không có số, muốn đi ra ngoài nhưng lại vướng người phụ nữ kia.
Cô nằm nghĩ, không biết có phải tối qua ngủ không ngon không, hay do tắm xong cơ thể thư thái dễ chịu khiến cô buồn ngủ. Lam Cảnh Y nằm một lúc thì ngủ thiếp đi.
Nửa tiếng sau, Giang Quân Việt xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/758488/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.