Lục Văn Đào nhìn lại, ánh mắt rơi vào màn hình máy tính cô chưa kịp đóng kia, tay chỉ vào nơi đó: “Ảnh được dán ở tầng dưới và ảnh trong máy tính cô giống hệt nhau, Lam Cảnh Y, tôi thật sự không ngờ cô lại khốn nạn đến mức tìm thám tử tư theo dõi tôi và Tiểu Tuyết, cô thấy như vậy rất thú vị sao?”
Vẻ mặt anh ta lạnh lùng, lạnh nhạt như muốn đông cứng thân thể cô lại, cô thật sự chưa từng làm những việc như vậy, cô cắn răng, thấp giọng nói: “Tôi không làm.”
“Được, vậy bây giờ tôi sẽ điều tra, nếu như không liên quan đến cô thì là tôi đổ oan cho cô, nhưng nếu là cô làm, Lam Cảnh Y, cô sẽ chết rất thảm.” Anh ta điên cuồng hét lên, giống như một con dã thú, cố kìm nén lắm mới không xé nát cô.
Lam Cảnh Y lẳng lặng nằm trên giường, Lục Văn Đào bắt đầu gọi điện thoại, anh ta phân phó cấp dưới đi thăm dò. Cô biết rõ, với năng lực của anh ta, điều tra những việc này thật sự rất nhanh, có thể chỉ cần nửa tiếng đồng là có thể tra ra tất cả.
Thế nhưng cô thực sự đã đánh giá thấp năng lực của những tên cấp dưới Lục Văn Đào, chỉ qua mười mấy phút, điện thoại Lục Văn Đào đã vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng trong phòng. Trên khuôn mặt lạnh lùng của Lục Văn Đào dần dần nổi lên sóng lớn, anh ta vừa nghe điện thoại vừa đi đến trước máy tính: “Tốt, tôi mở hòm thư rồi, cậu gửi tới đi, gửi toàn bộ hình ảnh tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/758458/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.