“Nào, Tiểu Hi ơi, nếm thử nước táo này, ngọt lắm đấy.”
Lạc Mỹ Vi vừa nói vừa đưa cái muỗng nhỏ đặt bên môi của nhóc con, nhóc con lập tức cười với cô ta, vừa cười vừa uống nước trái cây từ cái muỗng nhỏ đưa vào. Nhưng mà chỉ sau một giây, cái miệng nhỏ nhắn càu nhàu của cậu bé đã nhổ ra ngoài, nước chảy dọc theo cái miệng nhỏ nhắn đó thẳng xuống cắm rồi chảy vòng vào cổ cậu bé. Lạc Mỹ Vi lập tức luống cuống đứng lên, cầm lấy khăn giấy lau nước đang chảy trên cổ của nhóc con: “Ngọt như thế mà, làm sao con lại phun ra chứ?”
“Ai biết được.” Giang Quân Việt cũng bắt đầu cắt miếng bít tết mà nhân viên phục vụ vừa mới đưa lên, mặc dù anh thích ăn đồ ăn Trung Quốc nhưng mà cũng không bao giờ từ chối bít tết, bởi anh là một động vật ăn thịt thuần túy.
“Trước đây Tiểu Hi cũng không như vậy đâu. Thằng bé thực sự rất ngoan.”
“Ha ha, thằng bé ngoan lắm.” Giang Quân Việt cười, nếu như nhóc con ngoan, vậy thì trên thế giới chẳng có đứa trẻ nào không ngoan rồi. Ai cũng ngoan hơn nhóc con cả, bởi thằng bé này vô cùng nghịch ngợm.
Anh cắt xong bít tết ở trong đĩa của mình lại cầm lấy phần kia của Lạc Mỹ Vi, cẩn thận cắt thành từng miếng nhỏ rồi đẩy trở lại trước mặt cô ta: “Đứa trẻ này đã khiến cô cực khổ rồi.”
“Con của em mà, nói gì mà cực khổ chứ, em rất vui.” Vẻ mặt Lạc Mỹ Vi nhìn nhóc con giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171557/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.