Đã năm tiếng đồng hồ kể từ khi Lưu Linh được đưa ra từ phòng cấp cứu, cô vẫn đang hôn mê.
Nam Cung Hàn ngồi bên giường, lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt, ân cần chăm sóc cô.
Hắn tự hỏi nếu cô tỉnh dậy và nhìn thấy hắn, cô sẽ có phản ứng như thế nào...Liệu cô có sợ hắn mà tránh xa hắn không? Có bỏ trốn lần nữa để rời xa hắn hay căn bản cô không còn nhớ cậu bé ngày xưa cùng cô ở cô nhi viện. Hắn luẩn quẩn trong cái vòng suy nghĩ ấy cho tới khi thiếp đi bên cạnh cô.
Trong lúc đó, Hải Linh sau khi thấy Lưu Linh được đưa ra từ phòng phẫu thuật, cô cảm thấy cũng an tâm phần nào nên đã rời đi. Khi về đến nhà, cô liền lấy điện thoại gọi cho Hoàng Phi Hùng ( Thỏ ngốc kawaii ).
Khi Hải Linh vừa kể lại mọi chuyện đã xảy ra, anh ta tức giận chỉ trích cô.
" Không phải anh đã nói rằng em phải bảo vệ cô ấy rồi sao? Tại sao em lại khiến cô ấy bị như vậy chứ? Em thật sự khiến anh vô cùng thất vọng!"
Hải Linh không hiểu sao khi nghe những lời nói kia cô cảm thấy rất đau lòng, trái tim người thiếu nữ như quặn thắt lại. Cô không muốn khóc, nén nỗi buồn lại trong đáy mắt, bình tĩnh trả lời anh.
" Em xin lỗi. Em sẽ cố gắng bảo vệ cô ấy. Chuyện này sẽ không xảy ra nữa đâu ".
Nói xong Hải Linh ngay lập tức cúp máy. Cô làm bạn cùng anh đã lâu nhưng chưa từng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805077/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.