Khoảng mười phút sau, Hải Linh đi đến con đường X, khi thấy một chàng trai đang nằm ở rìa đường, cô bước vội đến rồi nói:
" Này! Tên ngốc nhà cậu! Tại sao lại ra nông nỗi này! "
Anh Thỏ mỉm cười rồi đáp:
" Đưa mình về nhà trước được không? Mình mệt quá..."
Tại nhà của Hải Linh
" Tôi bảo cậu đưa tôi về nhà tôi mà, cậu đưa tôi về nhà cậu làm cái gì vậy?! Đừng bảo là định làm gì tôi đấy nhá!" Anh Thỏ nói với giọng đùa cợt.
Hải Linh không hiểu sao lại tự nhiên đỏ mặt, cô tức giận nói:
" Ai mà thèm làm gì cậu! Nhà tôi có thuốc và các vật dụng cần thiết để xử lý vết thương nên tôi mới đưa cậu về nhà tôi thôi! Thật không ngờ cậu bị thương như thế này mà vẫn còn nói đùa được."
Hải Linh vừa nói vừa lấy một vài dụng cụ y tế ra. Cô xé rách một khoảng quần của anh Thỏ. Đó là nơi bị thương.
Nhìn vết thương kia Hải Linh không khỏi thương xót, cô nói:
" Nhà mình hết thuốc tê rồi. Bây giờ nếu xử lý vết ở chân này chắc chắn sẽ rất đau...Cậu có chịu được không? "
Anh Thỏ quay mặt đi, nói:
" Mình không sao đâu! Cậu cứ xử lý vết thương đi!"
Hải Linh từ từ đổ nước oxi già lên vết thương để khử trùng, sau đó cô lấy bông thấm máu. Mỗi hành động đều vô cùng cẩn thận.
" Thỏ ngốc kawaii " cũng không hét lên một tiếng nào trong suốt quá trình Hải Linh xử lý vết thương... Bởi anh biết cô bạn thân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805058/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.