Thấy "Thỏ ngốc kawaii" nói như vậy, Hải Linh ngay lập tức đưa Lưu Linh rời đi. Đường từ căn nhà gỗ ra đến ngoài mặt đường chính khá lâu, cộng thêm với lớp tuyết đêm qua khiến cho cả hai rất khó di chuyển.
Hải Linh để Tiểu Chư ngồi dựa vào gốc cây một lúc sau đó dùng sức cõng.
" Cô gái này nhẹ cân thật đấy! " Hải Linh nghĩ thầm.
Sau khi đi ra đến ngoài mặt đường chính, Hải Linh ngay lập tức gọi taxi bởi cô có cảm giác nếu như càng di chuyển tiếp thì vết mổ của Tiểu Chư có thể bị rách ra.
Đanh đi trên đường đến biệt thự của Nam Cung Hàn thì Tiểu Chư tỉnh lại. Cô ghì chặt vào thành ghế rồi quay sang nắm lấy tay của Hải Linh, hỏi:
" Chị là ai? Chị đang muốn đưa tôi đi đâu?"
Hải Linh thấy Tiểu Chư hỏi vậy liền đáp:
" Tôi và một người bạn của mình đi phượt, đang đi thì thấy cô nằm ở dưới đất nên đến cứu. Vết mổ của cô được khâu lại, tôi cũng tiêm thêm một liều thuốc giảm đau rồi còn quần áo cô đang mặc là của tôi."
" Vậy sao...Cảm ơn chị nhiều lắm nhưng bây giờ chị đang đưa tôi đi đâu?" Tiểu Chư thắc mắc hỏi.
Hải Linh bị hỏi khó, cô ngẫm một lúc rồi nói:
" À...tôi định đưa cô về nhà...Tại tôi thấy ở trong balo của cô có tờ giấy ghi nơi ở."
Hải Linh nói tiếp :
"Nhưng mà tôi có một điều hơi thắc mắc..."
" Thắc mắc chuyện gì ạ? "
Hải Linh nhìn Tiểu Chư thẳng thắn hỏi:
" Tại sao cô lại thắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805056/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.