Ở chương trước
Lúc mà ba nó chuẩn bị ném nó xuống, hai tay nó vẫn cứ bấu chặt lấy ba mình.
Nó sợ. Nó không muốn mất ai trong hai người. Cả ba và mẹ đều là người mà nó yêu quý và trân trọng.
Nhưng chính mắt nó lại chứng kiến hai người nó quý nhất chết dần trong đám cháy. Cả ba và mẹ của Linh đều không kịp nhảy ra. Nó khóc lớn lên. Nó la hét, kêu gào một cách tuyệt vọng và hoảng loạn.....
" Ba!!" " Mẹ!!!" " Mau chạy ra đây nhanh lên đi mà!!"
-----------
Tại bệnh viện
Tiểu Chư đang chìm trong một cơn ác mộng, mắt vẫn nhắm đấy nhưng từ tâm can như xé thành hàng trăm mảnh, nước mắt cứ thế mà tuôn ra, hai tay vẫn run lên trong sự sợ hãi...
Một chàng trai từ ngoài cửa bước vào, trên tay cầm một túi cháo vẫn còn nóng hổi.
Thấy cô như vậy, anh vội vàng bước đến, đặt vội hộp cháo lên bàn rồi ngồi bên cạnh cô, nắm lấy đôi bàn tay đang run của cô, an ủi, vỗ về một cách dịu dàng.
Chưa bao giờ anh thấy một người con gái nào luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ như cô. Bộ dạng yếu đuối bây giờ của Tiểu Chư làm anh vừa thương lại vừa xót.
Anh tự trách bản thân mình, cảm thấy vô cùng áy náy khi không thể chạy đến mà cứu cô sớm hơn nhưng bù lại anh vui khi thấy cô không bị bỏng, chỉ có mái tóc là bị cháy xém đi một chút.
"Có lẽ, nếu như năm ấy, sự việc đau lòng đó không xảy ra có lẽ bây giờ anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805033/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.