Ở chương trước
Tiểu Chư chỉ biết cười trừ trước lời nói của vị bác sỹ kia, anh ta nhiệt tình thật đấy nhưng mà cô không cần điều này.
Vị bác sĩ nói tiếp:
"Nào nằm lên giường, cởi đồ ra nhanh lên! Còn rất nhiều người phía sau đó!!"
"Ông trời ơi!! Người là đang muôn trêu ngươi con phải không?" Tiểu Chư nghĩ khổ.
--------
Tưởng chừng như kế hoạch đã thất bại nhưng ai ngờ đâu vào đúng cái giây phút căng thẳng nhất, sự nhanh nhạy trong cách suy nghĩ đã đưa ra cho Tiểu Chư một kế sách độc đáo.
Cô không cần dùng sức lực gì cũng chẳng phải cởi bỏ quần áo trên người để kiểm tra cơ thể, dễ dàng vượt qua một cách dễ dàng.
Bằng cách nào ư?
Thôi miên!
Trước đây, Tiểu Chư đã từng thôi miên cả đống người dám sát mình, khống chế họ bằng lời nói một cách dễ dàng. Vị bác sĩ kia đương nhiên là cũng nằm trong khả năng của cô rồi.
Vừa nhìn đôi tay của vị bác sĩ, cô biết ngay người này chưa có kinh nghiệm gì nhiều, chắc là thực tập sinh bởi đôi tay của một người bác sĩ không trắng nõn và bóng mượt như của anh ta.
Với kinh nghiệm thôi miên của bản thân, Tiểu Chư thừa sức khống chế được vị bác sĩ kia làm theo mệnh lệnh của mình.
Cô vui vẻ rời khỏi phòng khám và trở về căn phòng con nhộng mà cô thuê.
Nghe nói, khoảng hai ngày sau kết quả mới được công bố nhưng mà thực sự là cô không thể dấu nổi sự hồi hộp của bản thân.
Nếu như năm đó, cô không từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805029/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.