Ở chương trước
Từ đó, Gấu ở cùng với ông ngoại, được ông và các bác, các chú bảo vệ, dạy võ công,...
Dần dần không bi lụy tự lúc nào cậu đã vô tình quên mất hai từ " Cứu tớ! " của Mật cho đến khi...
-----------
....cho đến khi cậu ấy biết rằng người nhận nuôi Mật năm ấy lại chính là kẻ thù của cô.
Bố mẹ Mật đều là nhà báo, họ là người khai sáng những bí mật kinh khủng, những sự thực ẩn chứa trong những vụ án kinh hoàng. Cư nhiên sẽ có vô vàn kẻ thù.
Người phụ nữ đã nhận nuôi Mật là một trong số đó. Nam Cung Hàn nói đến đây thì Hoàng Phi Hùng mới tò mò hỏi:
" Làm thế nào mà Gấu biết được điều ấy vậy thiếu gia?"
Hắn nghe xong câu hỏi của thuộc hạ liền cười nhạt, thật khó mà có thể cảm nhận được những điều hắn đang nghĩ. Hắn nói:
" Làm sao để biết ư?"
" Đúng ạ! Vừa rồi ngài nói, khi Gấu tìm được ông ngoại, nó đã quên mất lời kêu cứu từ Mật, nó đã sống trong sung sướng, trong tình yêu của người thân trong khi bạn thân nó lại đang sống chung với kẻ thù!! Gấu cũng thật ích kỷ quá rồi!! Thiếu gia có thấy như vậy không?"
Trợ lý Hoàng nói
" Ích kỷ? "
Đúng vậy! Gấu thật ích kỷ!! Nó đã quên, quên đi lời kêu cứu từ Mật. Đáng lí ra nó phải dùng thế lực của ông ngoại nó để đi tìm Mật nhưng nó không làm. Nó quên rồi.
Năm ấy, trên tivi báo đài mới đưa một tin tức, khi ông ngoại đang ngồi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1805027/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.