Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tử Yên, Lưu Linh cảm thấy hơi đói. Nói là hơi thôi chứ bụng bả cứ réo lên như trống vậy.
Trong tủ lạnh cũng chẳng còn gì ăn cả vì vậy cô phải đi mua chút đồ tại siêu thị gần nhà...Sui cái thang máy hôm nay gặp trục trặc, từ tầng của Lưu Linh mà đi xuống siêu thị thì
" ôi mẹ ơi! "
-------
Sau khoảng ba mươi phút vừa đi vừa nghe nhạc, cô cuối cùng cũng có thể đi xuống tới tầng hầm gửi xe.
Hiện tại, Lưu Linh đang mặc một cái áo len cổ lọ màu vàng phối với chiếc quần bò và đeo một đôi giày độn màu đen, mái tóc buộc thấp phía sau. Cộng thêm vào đó là cái dáng người nhỏ nhỏ nên trông Lưu Linh lúc này rất chi là chimte phô mai que.
Ở dưới tầng gửi xe, xe của Lưu Linh không phải Lamborghini cũng không phải Subaru hay Honda mà nó là một cái xe đạp. Cái xe có kiểu dáng khá "men" với màu màu hồng cánh sen dịu dàng. Thực ra hôm mua xe, cô không thích nó nhưng nó lại là cái rẻ nhất ở đó nên là...
Thong dong trên cái xe đạp, Lưu Linh vừa đạp vừa lẩm nhẩm hát " Và gió vẫn hát..." Đó là bài Lạ Lùng. Vì trời đã chuyển đông nên gió cũng to hơn, nó làm dây buộc tóc phía sau bị đứt ra. Mái tóc của Lưu Linh xõa ra rồi bay nhẹ nhàng trong gió, hai cái má ưng ửng đỏ vì rét...
---------
Lúc này, cùng chiều với đường cô đang đi, có một chiếc xe ô tô màu đen đang đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-quan-lay-toi/1804995/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.