Chương trước
Chương sau
Trong một ngõ tối có một bốn người trưởng thành cao to đang ngaoif thở dốc, một tay thì đang bịt vết bị đạn bắn ở bụng.Anh là Vương Tuấn Kiệt CEO của Vương thị đồng thời là lão đại băng Long Vương khét tiếng trong thế giới,ai nghe tên cx sợ.

Lúc này Hàn Mặc Tuyết cô đang đi về thì đi qua đường này ngửi thấy mùi tanh của máu thì đi vào thấy anh đang ngồi đó.Cô lại gần"anh cô sao ko?"

Không thấy anh trả lời cô liền đỡ anh lên đưa về nhà mình để trị thương.Thôi coi như cô làm người tốt một lần mà giúp đỡ anh vây.Nhưng cô ko biết là chỉ vì cứu anh một lần mà khiến cho cô với anh gắn bó với nhau suốt đời.

Cô đỡ anh vào ghế số sopha trong nhà,để anh nằm đấy đi lấy hộp trị thương.sau 30 phút để băng bó lại vết thương, cô liền đi vào bếp nấu một nồi cháo tí anh dậy ăn để hồi sức.Nấu xong cô đi tắm cho thoải mái cả,ngày hôm nay đúng thất là mệt mỏi với cô mà.

Sửa soạn xong cô ra phòng khách thấy anh đã tỉnh đang ngồi nhìn xung quanh

" anh tỉnh rồi đấy à.Vậy chờ tôi lấy cháo cho anh ăn."

Anh từ lúc thấy cô ra liền đơ người vì cô quá đẹp.

"À, cảm ơn cô đã giúp tôi. Cô có thể cho tôi biết tên cô đc ko."

"Tôi tên Hàn Mặc Tuyết". Cô đi vào bếp lấy cháo ra cho anh ăn " Đây anh ăn đi".

Anh nhận lấy tô cháo vừa ăn vừa nhìn cô đang ngồi đối diện đang xem điện thoại"

" sao cứ nhìn tôi thế, có chuyện gì hay sao?"



"Không có gì đâu."

"Tôi tên Vương Tuấn Kiệt 25 tuổi, còn cô bao nhiêu tuổi vậy?"

" 20 tuổi là bác sĩ tại bệnh viện Hoa Khang."

Anh thấy cô còn trẻ mà đã một bác sĩ rồi.Đang suy nghĩ thì cô lại lên tiếng:

" Nhưng tôi nên gọi anh là Vương tổng hay là Vương lão đại đây"

"Cô nhận ra tôi ?Tùy cô thôi nhưng gọi là Kiệt cx được".

Thấy anh trêu mình cô liền xù lông lên gào " anh muốn chết à ?"

Nhìn cô như thế anh thấy thật đáng yêu, chỉ muốn bắt cô về cưng sủng hết mực.

"Trời cũng khuya rồi anh còn đang bị thương vào phòng tôi nghỉ đi đêm nay tôi ngủ ngoài mà cho"

" Không cần đâu tôi khỏe lắm cô không cần nhường giường của cô cho tôi đâu.Với lại ai lại đi để cho con gái ngủ sopha chứ, hôm nay cô đã rất mệt rồi vào giường ngủ đi tôi ngủ đã say là được rồi."

"Làm thế sao được anh còn bị thương nữa chứ.Không thì...chúng ta ngủ chung cx được lấy gối ngăn ở giai là được."

Nghe cô nói ngủ chung không hiểu sao anh thấy vui vô cùng



"Được, vậy đi ngủ thôi ."

Lên giường cô lấy một cái gối đặt ở giữa sau đó nằm xuống ngủ

"Ngủ ngon"

Anh nhìn một loạt hành động của cô thật đáng yêu.sau đó cũng nằm xuống quay mặt về phía cô ngắm nhìn cô ngủ.Từ lúc nhìn thấy cô cho đến bây h được nằm chung thì trái tim của anh càng lúc đập mạnh không thể kiểm soát được nó.Có lẽ anh đã yêu coi mất rồi.Anh chạm nhẹ tay vào mặt cô vuốt ve nghĩ nếu vậy thì cô phải là của một mình anh, không thể của một ai khác.Anh là một người lạnh lùng, quyết đoán một khi đã chắc chắc cô phải là của mình thì anh sẽ không chần chừ nữa anh sẽ theo đuổi cô đến khi đồng ý làm vợ anh,mẹ của con anh.

Sang hôm sau những tia nắng nhẹ nhàng chiếu vào con người đang ôm nhau ngủ say.Chắc thắc mắc rằng tai sao anh với cô lại ôm nhau thì phải nói tới đêm hôm qua.Lúc cả hai ngủ được một lúc thì cô đã nằm đề lên gối quay sang ôm anh không buông.Anh thấy cô nằm như thế sẽ không thoải mái nên ôm cô nhắc nhẹ lên kéo cái gối ra.Lúc đặt nhẹ cô xuống thì cô liền rúc vào lòng anh ngủ say sưa không biết gì.Anh thấy thế cx chỉ biết cười xong cũng ôm chặt vào lòng ngủ

Anh dậy trước nên cứ nằm đó ngắm cô ngủ.Chưa bao giờ anh cảm thấy ngủ ngon như hôm qua mùi hương hoa hồng từ người cô rất nhẹ nhàng làm anh cảm thấy dễ chịu.Chứ không phải loại mùi nồng nặc của mấy người phụ nữ cứ thấy anh là sắn lại, ưỡn a ưỡn ẹo khiến anh phát tởm mà.

Cô cảm thấy có ai cứ đang sờ mặt mình liền khó chịu ngộ nguậy không yên.Anh thấy cô sắp dậy giả vớ nằm xuống ngủ để xem cô sẽ làm gì.

Mở mắt ra đập vào mắt cô là gương mặt phóng đại của anh thì hốt hoảng không thôi.Rõ ràng đêm qua cô có lấy gối chặn giữa tôi mà sau bây giờ cô với anh lại ôm nhau còn cái gối thì nằm lăn lóc dưới đất vậy.

Nhìn kĩ thì cô thấy anh rất đẹp trai nha.Ôi sao càng nhìn càng thấy đẹp vậy chứ tại sao bây cô mới nhận ra điều này nhỉ.Cô đưa tay sờ mặt anh thì thấy rất mịn nha so với cô cũng không kém gì đâu.Đột nhiên anh mở mắt ra làm cô không kịp thu tay đơ hết cả người quên luôn phản ứng.Nhìn cô bây giờ trong thật buồn cười mà.

"Anh có đẹp trai không?"

Cô cứ vô thức gật đầu.Nhận ra mình bị hố cẩm thấy xấu hổ không thôi.Cô ngồi bật dậy chạy nhanh vào nhà tắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.