Cô khám cho các bệnh nhân xong cũng 10h rưỡi liền trở về phòng của anh cô. 
" Bảo bối em về rồi". Anh thấy cô về liền chạy ra ôm cô vào lồng 
Anh cô nhìn hai người mà ngán ngẩm, lúc nào cũng phát cơm chó cho người khác ăn sình bụng, ảo não nói 
" Hai người có thôi đi không hả? Y ta người ta bảo tí em về khám cho anh mà anh thấy em còn bận ân ái đó" 
" Rồi rồi cằn nhằn hoài, em khám cho anh là được chứ gì" 
Cô gọi y tá mang thêm dụng cụ thay băng vào rồi mới bắt đầu khám. 
" Xong rồi. Vết thương của anh cũng đỡ rồi, tí chỉ cần tiếp thêm chai nước thôi" 
Cô quay ra dăn y tá: " Tầm 2 h chiều thì nhớ truyền cho anh ấy" 
Cô y tá nghe cô nói xong cũng lui ra ngoài. Anh thấy thế cũng ôm cô vào lòng 
" Bảo bối đói bụng chưa, anh đặt cơm nhé" 
" Vâng". 
Ba người ăn cơm xong rồi nghỉ ngơi, chiều anh cô đang nằm tiếp nước thì điện thoại của anh vang lên 
"Điện tôi có chuyện gì không" 
"Lão đại, thuộc hạ báo là Mạc Phong về nước rồi" 
Anh nghe Trần Hạo nói sắm mặt liền trở nên âm trầm 
"Tôi biết rồi, cậu sắp xếp phái thêm để bảo vệ tuyết nhi" 
" Vâng, tôi sẽ phái thêm người để bảo vệ thiếu phu nhân". 
Vừa cúp máy Hàn Khiêm hỏi 
"Có chuyện gì sao, tự nhiên sắc mặt cậu không được tốt cho lắm" 
"Đúng vậy, có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-dao-cung-sung-co-vo-bac-si/2803607/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.