Sau khi biết được nguyên nhân, anh chắc chắn là cô đã thấy. Jungkook không muốn vì chuyện hiểu lầm đó mà tình cảm của hai người ngày một xa cách. Jungkook nhanh chóng rời khỏi thư phòng tiến về phía phòng ngủ của hai người.
Cạch.... Cánh cửa mở ra, Jungkook bước vào. Yoonhye một thân ảnh nhỏ nhắn nằm trên giường. Anh biết cô chưa ngủ. Cô lúc này cũng đã biết được sự tồn tại của anh ở đây nhưng vẫn cố nhắm nghiền đôi mắt vì lúc này cô chưa thể đối diện trực tiếp với anh.
Jungkook nhẹ nhàng bước đến bên giường đem cô ôm vào lồng ngực săn chắc. Yoonhye cảm nhận được phần giường bên cạnh lún xuống rõ ràng, ngay lập tức có một vòng tay quen thuộc ôm chặt lấy cô.
Cô vẫn nằm im bất động, không quay người lại với anh. Jungkook biết Yoonhye là đang trốn tránh mình nên anh chỉ biết im lặng, một lúc sau mới nhàn nhạt lên tiếng:
-"Em có chuyện gì không thể tâm sự với anh sao?"
-"..."
-"Yoonhye, em đang giận anh đúng chứ?"
Sau khi nghe được câu hỏi của anh, Yoonhye khẽ rùng mình. Rất nhanh trở lại nét ảm đạm như trước, trả lời:
-"Không có, là anh suy nghĩ nhiều rồi!"
-"Vậy sao?"
-"Ừm.."
-"Em có tin anh không?"
Lúc này, Jungkook đã buông Yoonhye ra, xoay nhẹ người cô lại. Tư thế của hai người có vài phần ám muội nhưng cuộc đối thoại giữa họ lại hoàn toàn nghiêm túc.
-"Em..em..." Yoonhye cứng họng. Tin sao? Cô có thể tin anh sao? Nếu là trước đây cô sẽ đặt 100% niềm tin vào anh. Nhưng giờ, để cô tận mắt chứng khiến bảo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-bang-va-phu-nhan-tren-danh-nghia/782734/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.