Đang trên đường tới sân bay cô va phải một người đàn ông, lập tức đứng dậy ngẩng đầu lên.
" Xin lỗi " nói xong cô lập tức bỏ đi, người đàn ông kia ngỡ ngàng trước vẻ đẹp như thiên thần của cô định bước đi người đàn ông đó thấy một chiếc lắc tay xinh xắn anh ta liền nhặt lên " chắc là của cô ấy " nhìn ngắm nó một lát anh liền bỏ vào túi áo và bước đi.
Tại sân bay cô thấy người con gái vừa bước ra khỏi sân bay, cô ấy mang một vẻ đẹp sắc sảo kiêu ngạo trên khuôn mặt là một chiếc kính đen che gần hết nửa khuôn mặt.
" Dương Gia Tuệ! Tớ ở đây " cô hô to Dương Gia Tuệ nghe được liền nhanh chóng bước về phía cô ôm chầm lấy cô.
" Hinh Hinh tớ nhớ cậu chết đi được, đi chúng ta về nhà cậu thôi " nghe Dương Gia Tuệ nói về nhà mình mặt cô hiện lên vẻ chán nản nói.
" Tớ hiện tại không sống ở nhà "
" Vậy chúng ta về nhà tớ " tưởng Dương Gia Tuệ sẽ hỏi mình tại sao không ngờ Gia Tuệ lại nói về nhà cô ấy, mà cô nhớ nhà Gia Tuệ là ở bên Pháp cơ mà làm gì cô nhà ở thành phố S này.
" Gia Tuệ, cậu có nhà ở đây sao ? " Cô nheo mắt hỏi với anh mắt nghi ngờ, nghe cô hỏi Dương gia Tuệ dùng ánh mắt hối lỗi nhìn cô trả lời.
" Ách.. Ách, nhà anh trai tớ, chúng ta đi thôi " nói xong Dương Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-bang-cung-chieu-vo-yeu/2614913/chuong-9.html