Tiếng nhạc phát ra từ phòng khách đánh thức Hạ Vũ. Cô mở mắt, bật
dậy nhìn đồng hồ, vậy mà đã hơn bảy giờ sáng. Ánh nắng mùa thu vàng như mật
xuyên qua lớp rèm mỏng ở cửa sổ rọi vào căn phòng nhỏ. Đêm qua cô chỉ kịp tẩy
trang tắm qua loa rồi trèo lên giường. Căn phòng lộn xộn váy áo còn chưa dọn hết.
Hạ Vũ nhìn quanh căn phòng một lượt, cô đưa tay cào mái tóc bù xù chưa kịp gội,
tóc rối nùi mắc vào tay khiến đau da đầu khiến cô nhăn mặt. Một ngày mới lại bắt
đầu, sáng nay Hạ Vũ có hẹn với sơ Maria. Tối hôm qua sơ gọi điện cho cô giọng
có vẻ gấp gáp, vì thế Hạ Vũ xin nghỉ làm buổi sáng để tới chỗ sơ. Cô hít một
hơi đầy lồng ngực không khí trong lành của buổi sớm, sau đó xuống giường.
“Cậu dậy chưa đấy!” Tiếng Yến Nhi từ phòng khách vọng vào.
“Hôm nay cậu lại bỏ làm à?” Hạ Vũ không ngạc nhiên khi giờ
này Yến Nhi còn ở nhà.
Từ lúc bị đánh thức bởi tiếng nhạc ầm ĩ Hạ Vũ đã biết cô bạn
mình hôm nay lại trốn làm.
“Hừ! tớ bỏ chỗ đó rồi, lương thì bèo bọt chẳng có cơ hội gặp
gỡ ai. Từ nay bổn cô nương quyết định lấn sân sang showbiz.” Yến Nhi vừa đứng
trước tấm gương trong phòng khách ướm hết chiếc váy nọ tới váy kia lên người vừa
nói.
“Xùy! Tớ thấy cậu lấn mãi đã thành công đâu. Hôm qua cậu hẹn
hò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-bang-cung-chieu-co-vo-kho-tinh/2655314/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.