Nghiêng người sang, ngửi mùi thơm dễ chịu toát ra trên người cô.
“ Em biết không? Vì em, anh có thể bỏ đi tất cả, có điều, anh vẫn sẽ đợi, anh đã cảm nhận được trái tim em đang từ từ dựa gần về anh, anh sẽ không vội vàng, anh sẽ đợi ngày mà em chính thức đồng ý.” Đưa tay vuốt ve mái tóc dài của cô, anh khõe mỉm cười.
Anh đột nhiên cảm thấy đợi chờ cũng là một hạnh phúc!
Hạ Lâm cau cau mày, nằm trên giường mơ hồ quay người một cái, đúng lúc nằm gọn trong vòng tay của Tiêu Dật Nhiên.
Tiêu Dật Nhiên sững người một lát, lập tức cảm nhận được cơ thể mềm mại, hơi thở của anh trở nên gấp gáp hơn.
Một cảm giác rung động lan tỏa khắp người.......
Hạ Lâm còn không chịu nằm yên trong lòng anh, cơ thể khẽ động mấy cái, hơi thở phả ra mùi rượu, dụi dụi vào bờ ngực vững chãi của anh.
Chết tiệt! Cơ thể anh bỗng dưng phản ứng rồi!
Tiểu Tiểu Bân rõ ràng là hành hạ anh mà.
Cứ như thế cả buổi tối anh chẳng ngủ được, nhưng cũng không làm việc gì quá đáng với Hạ Lâm, ôm cơ thể cô không nỡ rời ra, cứ đơn giản như thế mà qua một đêm.
………
Vịnh Tiên Thủy.
Trong căn phòng tối tăm, Bạch Phi Phi im lặng ngồi trên giường, hai tay nắm chặt vào ga giường, con mắt sắc lạnh một cách đáng sợ.
Hôm nay, cô ta lại bị một đứa trẻ vắt mũi chưa sạch chơi lại, thậm chí suýt chút nữa còn mất mạng, may là cô ta còn biết bơi, trong hồ vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831978/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.