An Tử Thành cười khẩy nhìn cô lùi về sau mấy bước, vì cô, hắn đã lật mặt với lão An, vì cô mà hắn kết hôn với Bạch Phi Phi, vì cô, hắn mấy đêm không ngủ, dốc toàn sức lực muốn tìm thấy cô, không ngờ lại là kết quả này.
Rốt cuộc là hắn ngốc hay là cô vô tình?
Mặt hắn tối sầm lạnh lùng nhìn Hàn Gia Lệ, dường như muốn nuốt cô vào bụng vậy: “ Hai người....lần sau đừng để tôi nhìn thấy........nếu không......” Ánh mắt hắn từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Hàn Gia Lệ, nhưng mấy chữ cuối cùng vẫn không bật ra được.
Hàn Gia Lệ cắn chặt môi, cố trợn mắt không để nước mắt trong khoang mắt trào ra, lần này, cô tuyệt đối sẽ không tìm đến cái chết nữa.
“ Mã Phi, chúng ta đi.” Liếc nhìn cô lần cuối cùng, An Tử Thành kiên quyết quay người, chẳng buồn quay đầu mà đi thẳng về thuyền của mình.
Mã Phi không hiểu nhìn hai người, chuyện gì đang xảy ra thế?
Bùi Hạo Hiên bước lên trên nghi ngờ nhìn Hàn Gia Lệ: “ Tiểu Lệ Lệ, cô làm sao thế? Có phải có hiểu lầm gì với Thành Gia?”
Hàn Gia Lệ lắc đầu, từng câu từng chữ lạnh lùng nói với anh ta: “ Không hiểu lầm.”
Nhìn anh ta vẫn chưa đi, Tiêu Dật Nhiên lạnh lùng liếc anh ta một cái: “ Anh còn chưa đi à? Tôi ở đây không chào đón anh.”
Bùi Hạo Hiên khinh khỉnh lườm anh một cái: “ hừ....Có cái thuyền ghẻ thì có gì tài ba chứ? Lão tử vốn dĩ đã chẳng muốn lên.” Nói xong, quay đầu rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831860/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.