Vừa nghe đến việc đứa bé, mặt An Tử Thành lập tức trầm xuống, hắn chưa nghĩ kỹ đến đứa bé đó phải xử ký thế nào?
Nhưng bây giờ cũng chẳng nghĩ được nhiều như thế, còn đợi ngày mai cứu được Hàn Gia Lệ ra khỏi tay Lão An rồi lại tính tiếp.
Bùi Hạo Hiên buồn bã day day hai thái dương, ngẩng đầu nheo mắt nhìn hắn: “ Đúng rồi, mình vừa dùng thuốc mê với Bạch Phi Phi rồi, cậu bây giờ mau quay về phòng đi, lão già đó rất xảo quyệt, nhất thiết đừng để lão ta phát hiện manh mối gì.” Lời vừa dứt hắn đã cầm khăn tắm quay người bổ nhào vào nhà tắm.
An Tử Thành quay người định đi, nhưng đứng lại ở cửa nhà tắm nói vọng vào: “ Bùi Hạo Hiên, lần này cậu lấy thân giúp mình, mình sẽ ghi nhớ trong lòng.”
Giọng nói của Bùi Hạo Hiên hiện rõ vẻ thờ ơ: “ Được rồi.....đừng để trong lòng, không phải chỉ là giúp cậu làm chuyện đó với phụ nữ thôi sao? Lão tử thích làm việc này.”
An Tử Thành không nhịn nổi cười lên mấy tiếng: “ Hình như....đến bà già cậu cũng chẳng tha? Thế thì lần sau tìm cho cậu con lợn sề.”
“ An Tử Thành! Cậu là đồ khốn nạn, không có lương tâm!” Ngay sau đó, Bùi Hạo Hiên cáu giận đẩy cửa đi ra, hai tay nắm chặt lại, trần truồng đứng trước mặt An Tử Thành.
An Tử Thành giật mình, cúi đầu nhìn phía dưới hạ bộ của Bùi Hạo Hiên, lúc này cái đó của Bùi Hạo Hiên đang sừng sững thẳng đứng lên.
An Tử Thành nhìn hắn ta rùng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831834/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.