Bạch Phi Phi quay đầu lập tức thay đổi biểu cảm mà bổ nhào đến: “ Anh Tử Thành, người ta không phải có ý đó, chỉ là bụng đói lâu rồi cho nên tâm trạng có chút buồn bực, xin lỗi Thím Trần nhé.” Nói xong, mắt chớp chớp giả bộ cười trừ nhìn Thím Trần.
“ Không sao ạ, Bạch tiểu thư, sau này tôi sẽ chú ý.” Thím Trần nhìn cô ta vẻ không tự nhiên, nếu so sánh, bà luôn cảm thấy Gia Lệ dễ gần hơn rất nhiều, cho nên tự nhiên cũng đứng về phía Gia Lệ.
“ Không sao, Phi Phi em lên lầu đi.” An Tử Thành mỉm cười với An Tử Thành, muốn đẩy cô ta đi.
“ Vâng, được rồi. Anh Tử Thành, em lên chơi với bác An.” Nói xong chạy như bay lên lầu.
Nhìn bóng cô ta dần mất hút trên cầu thang, An Tử Thành mới cuống quýt kéo tay thím Trần vào bếp, sau đó đóng cửa, ánh mắt căng thẳng hỏi: “ Thím Trần, Gia Lệ thế nào rồi?”
“ Thiếu Gia, cậu yên tâm đi, Hàn tiểu thư đã tỉnh rồi, có lẽ không có gì đáng lo, vừa nãy còn ăn một bát cháo to.” Thím Trần thật thà kể lại.
An Tử Thành cau mày cuối cùng cũng thả lòng ra: “ Không sao là tốt! Đúng rồi, Thím Trần, mấy ngày này thím không cần đi bệnh viện nữa, tránh để bọn họ nghi ngờ, tôi sẽ sắp xếp người qua đó.” Nói xong vỗ vỗ vai thím Trần, yên tâm đi ra khỏi bếp.
Trời nhá nhem tối, sau bữa cơm mọi người đều quay về phòng của mình.
An Tử Thành nhấp nhỏm trong lòng nằm trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831764/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.