Mã Phi nằm ở ghế tựa một bên ngủ gà ngủ gật, thím Trần ngồi cạnh giường Hàn Gia Lệ nhìn cô xúc từng miếng to cháo mà bà nấu.
“ Hàn Tiểu thư, cô cứ ăn từ từ, trong cạp lồng vẫn còn rất nhiều.” Thím Trần nhìn Hàn Gia Lệ cười hiền hậu.
Hàn Gia Lệ vừa ăn vừa giơ ngón tay cái biểu thị tán dương với thím Trần: “ Cảm ơn thím, Thím Trần, đây là món cháo ngon nhất mà tôi từng ăn.”
Nghe lời khen ngợi của Gia Lệ, thím Trần cười xúc động: “ Hàn tiểu thư, cô mà thích ăn, ngày nào thím Trần tôi cũng nấu cho cô, có điều cô phải mau khỏe lại đấy.” Thím Trần trong lòng rất thích người con gái này, nhìn cô ấy và thiếu gia giống nhau, không coi bà như người làm, cảm giác này rất khó tả.
“ Thím Trần, thím thật tốt.” Hàn Gia Lệ vui vẻ đưa một tay vòng qua cổ thím Trần, thân thiết giống như đối với mẹ của mình vậy.
“ Hàn tiểu thư, mau ăn đi, nếu không cháo sẽ nguội mất.” Thím Trần khẽ vỗ nhẹ lưng cô.
“ Vâng!” Hàn Gia Lệ buông bà ra, tiếp tục ăn nhồm nhoàm bát cháo trong tay, đột nhiên ngẩng đầu nhìn thím Trần chớp chớp mắt: “ Thím Trần, thím sau này gọi tôi là Gia Lệ được rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831760/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.